Chưa kịp định hình lại thì Huệ Oanh đã bị anh kéo đi ra ngoài. Vì quá hoảng sợ, cô ta la lên:
" Phong, anh đưa em đi đâu vậy hả? Nè, anh có nghe em nói không?"
Nhưng anh không thèm để ý và cứ kéo cô ta đi một mạch một chỗ trống và 'chát', một âm thanh chói tai vang lên. Một bên má của Huệ Oanh sưng tấy lên, cô ta đau đớn ôm mặt mình, mếu máo hỏi:
" Tại sao...tại sao anh lại tát em?"
" Cô còn hỏi tại sao, cô vào đây là muốn phá tôi hay gì?"
" Anh tát em vì con đàn bà ngu ngốc kia sao? Cô ta có....ây da" chưa kịp nói hết câu, Huệ Oanh đã bị một bạt tay nữa của anh giáng xuống bên má còn lại. Bây giờ mặt cô ta không khác gì bị ong chích cả, cả hai má đều sưng lên, trông rất thảm nhưng cũng rất mắc cười.
" Tôi nhắc lại lần nữa, cấm cô nói Nhã Thanh như vậy, nếu không, đừng trách sao tôi không khách sáo. Cô mà còn xúc phạm cô ấy một lần nữa thì coi chừng tôi" nói rồi anh đi thẳng về phòng bệnh của Nhã Thanh, để lại Huệ Oanh đứng đó căm hận nhìn theo. Cô ta gào thét:
" Anh vì con nhỏ đó mà nổi giận với em sao, cứ chờ đó, em sẽ làm cho cô ta biến mất" cô ta ngồi phịch xuống chiếc ghế đá sau lưng, môi mím lại, mắt thì trợn trắng lên. Huệ Oanh vô cùng căm phẫn Nhã Thanh, cô ta thề sẽ làm cho Nhã Thanh phải từ bỏ chức trưởng phòng đó.
Đột nhiên, phía sau có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-dai-nhan-toi-yeu-em/1747788/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.