Khoảng 10 phút sau thì anh cũng đã đến được địa chỉ mà trợ lý đã cung cấp. Trần Phong vội vàng bước xuống xe nhưng cũng không quên phong thái trang nghiêm của mình.
" Ôi ai mà đẹp trai quá đi mất aaaa"
" Ước gì mình có được anh ấy"
" Ôi mẹ ơi, sao trên đời ại có một người vậy chứ, mê chết đi được"
Anh chỉ vừa mới bước xuống xe là hàng loạt ánh mắt của hàng loạt phụ nữ hướng về anh. Ai ai cũng luôn miệng khen ngợi, thậm chí có n òn chụ hình anh và đến gần anh nữa chứ. Nhưng Trần Phong vốn dĩ đã quen với việc này nên cũng chắc có gì phải ngạc nhiên cả, anh chậm rãi bước vào lễ tân nhà trọ và hỏi:
" Cho tôi hỏi có ai tên Lưu Nhã Thanh vừa mới thuê phòng lúc sáng không?"
" A dạ, đợi tôi một chút, tôi..tôi sẽ tìm cho anh" cô nhân viên phòng trọ đã bị anh hớp hồn mất, cô ấy nhìn anh không chớp mắt luôn, đến khi anh hỏi thì mới giật mình lại và lúng túng đáp
" Có ạ, cô ấy ở phòng 405 ạ, phía cuối kia anh rẽ trái đi lên lầu là tới" tìm được một lúc thì người nhân viên đó trả lời và tận tình chỉ anh hướng lên phòng cô.
" Cảm ơn" nói rồi anh sải chân bước nhanh lên hướng mà cô nhân viên kia chỉ
" Người gì đâu mà vừa đẹp trai, giọng ấm áp, tính cách lạnh lùng nữa, chuẩn gu mình thích mà" anh đã đi rồi nhưng cô nhân viên đó vẫn nhìn theo và không ngớt lời khen ngợi
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-dai-nhan-toi-yeu-em/160982/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.