Cô ngồi thẩn thờ trên giường, tay vuốt ve chiếc nhẫn đính hôn. Cô cười nhạt, nước mắt không giữ được rơi xuống chăn. Do cô sống trong sự sung sướng, hạnh phúc lâu quá nên giờ cô thật yếu ớt. " Bích Ngọc ơi ! Mày phải phấn chấn lên, mày còn con của mày nữa. " - cô thầm nhủ trong lòng.
Cô đứng lên, thay một bộ đồ đen. Nhưng bụng khá lớn nên khó di chuyển nhanh. Cô tháo chiếc nhẫn đính hôn ra để trên tủ đầu giường rồi bỏ đi.
Cô xuống dưới nhà, gọi điện thoại cho Phan Lâm :
- Anh chết ở xó nào rồi. Giờ còn chưa thấy bóng dáng đâu ?
Phan Lâm nhạc nhiên, chẳng phải khi đó Hàn Phong chạy đến rồi sao ? Giờ Bích Ngọc còn muốn bỏ đi.
- Alo anh có nghe không vậy ? - Bích Ngọc thấy bên kia một mảng im lặng nên thắc mắc
- Ừm anh tới liền đây. - bỏ đám thắc mắc qua một bên, Phan Lâm chạy đến đón Bích Ngọc.
Khoảng 10 phút sau, một chiếc Lamborghini đỏ đến trước biệt thự. Cô nhanh chóng đi ra, mở cửa xông thẳng vào. Ngồi vào chỗ một lúc thấy xe không di chuyện thì quay sang nhìn Phan Lâm hỏi :
- Sao anh không đi . - vì không muốn Phan Lâm lo lắng nên cô cố gắng để tâm trạng ổn định nhất.
- Em không nói đi đâu hết. Sao anh biết. - Phan Lâm nhìn cô vô tội nói
- Uissss . Qua nhà anh đi.
- Hôm nay có chuyện gì mà em gái có hứng qua nhà người anh trai này vậy ? - Tay vừa quay đầu xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-dai-nhan-cua-tong-tai-the-no/1116623/chuong-54.html