Tiếng cười cô vang vọng cả đại sảnh. Mọi người bu đông xung quanh xem kịch. Ai cũng chỉ trỏ cô mà mắng chửi. Dung Ân chạy đến bên cô nhẹ nắm tay giả bộ thông cảm nói :
- Bích Ngọc. Dù gì cũng là bạn thân mình khuyên cậu đừng làm như thế nữa.
Cô kinh tởm hất tay Dung Ân ra. Cô dùng lực rất nhẹ mà ả cố tình ngã xuống. Dương Hùng nhanh tay đỡ ả rồi quay sang cô chửi :
- Bích Ngọc sao cô đẩy ngã Ân Nhi ? Em ấy đang có thai. Ân nhi chân thành khuyên cô như vậy mà cô ác độc đẩy em ấy muốn em ấy sảy thai.
- Cô ta có thai sao tôi biết được. Nãy giờ không anh có nói cô ta có thai sao ? Với lại tôi cũng chẳng đẩy cô ta. Tôi có như thế nào tới lượt cô ta quản. Khi nãy là do anh ta kêu tôi trước, cô chưa biết gì mà đã đánh tôi chẳng lẽ là tôi sai sao ?
Dung Ân trong lòng Dương Hùng cười đắc thắng liếc mắt khiêu khích cô. Ả nặn ra nước mắt nói :
- Dương Hùng anh đừng chửi Bích Ngọc là do em không cẩn thận tự ngã. Bích Ngọc cậu biết người có thai hay kích động mà nên khi nãy mình mới đánh cậu. Mình xin lỗi.
- Em cần gì xin lỗi loại người như vậy.
- Hừ! Hai người ân ái xong chưa ? Tôi còn phải đi. - Cô chán nản
- Cô xin lỗi Ân Nhi đi tôi sẽ cho cô đi.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-dai-nhan-cua-tong-tai-the-no/1116606/chuong-36.html