Edit: susublue
Đột nhiên Tô Cẩm không khống chế được nhếch khóe miệng lên, thốt ra,“Được, anh bắt tôi trở về để báo cáo kết quả công tác đi!”
Lãnh Mặc Phàm ở phía sau vươn tay kéo cô lại bên cạnh, gầm nhẹ nói, “Em nói bậy bạ gì đó?”
Tô Cẩm ngẩng đầu, nhìn gương mặt nóng vội gần mình, đầu óc cô trống rỗng, lý trí cô bắt đầu biến mất, nếu ngay từ đầu cô dùng tình cảm để thoát thân, đó là bởi vì cô biết Lục Thiểu Đình nhất định sẽ bỏ qua cho mình, mà hiện tại đột nhiên cô thay đổi chủ ý, chính là không muốn người đàn ông này đau khổ như thế thôi.
“Rốt cuộc em đang suy nghĩ cái gì? Em điên rồi sao?” Lãnh Mặc Phàm càng không khống chế được, bên trong hai mắt thâm thúy còn có sự đố kị và lửa giận, cô lại anh ta mà tình nguyện tự thú? Cô có đặt anh vào mắt hay không?
Tô Cẩm chết lặng gục đầu xuống, không nói gì.
Lục Thiểu Đình cũng không nói chuyện, nhưng hình như sự đau khổ ở đáy mắt anh giảm bớt một ít, giống như đã có được quyết định.
Lãnh Mặc Phàm sắp điên rồi, anh thật sự chịu không được không khí im lặng này, Tô Cẩm là người phụ nữ của anh? Vì sao hiện tại hai người lại như tình nhân tranh cãi ầm ĩ, diễn-đàn""lle//quýdoon mà anh lại nhảy nhót như một thằng hề thế này chứ? Đây là chuyện lòng tự trọng của anh tuyệt đối không cho phép xảy ra, anh cầm một tay của Tô Cẩm che chở cô ở phía sau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-cua-thu-linh-sat-thu/2448398/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.