“Nơi này có miệngthoát nước.” Lục Thiểu Đình vừa nói, vừa đi tới hệ thống quan điện, ấnchốt mở màu đỏ, máy phát điện lập tức dừng lại. Anh dẫn Tô Cẩm tới mộtcái cửa tối tăm, Lục Thiểu Đình đi xuống dẫn đầu, Tô Cẩm theo sau. Đâylà nơi tiếp cận gợn sóng mét, Lục Thiểu Đình đi trước, phút chốc lạinghe được tiếng nước. Hai người cuối cùng đi tới cửa ra, bọn họ cách mặt biển với độ cao khoảng 5m, Lục Thiểu Đình quay đầu nhìn nhìn Tô Cẩm,muốn nhìn suy nghĩ từ trong mắt cô, nhưng ánh mắt Tô Cẩm rất kiên định,không có chút sợ hãi. Lục Thiểu Đình thấp giọng nói. “Tôi chờ cô ởdưới.” Nói xong, anh nhảy người xuống nước, nháy mắt cả người đã nhậptrong nước biển, Tô Cẩm hít sâu một hơi rồi nhảy theo.
Thủy triều đêm khuya không hề bình lặng, Tô Cẩm cố gắng di chuyển thân mình, LụcThiểu Đình ở ngay bên cạnh cô, hai người cùng bơi tới ven biển gần nhất.
Vừa bơi tới bờ, bọn họ phát hiện có mấy chiếc cano giấu dưới tàng cây, hẳnlà của đám người đám đen, xem ra bọn họ không ai còn sống. Tô Cẩm khôngkhỏi thở dài một hơi, mệt mỏi ngồi dưới đất.
Đúng lúc này, trênmặt biển yên tĩnh truyền đến tiếng cano ầm vang, Tô Cẩm và Lục ThiểuĐình liếc nhau, dường như cùng lúc đó cũng có chiếc ca nô chạy vào trong bóng đêm trên biển.
“Ở đó.” Tô Cẩm phát hiện trên mặt biển xanh lam xuất hiện một điểm trắng xa xa.
Lục Thiểu Đình cố tăng tốc độ truy kích nhanh hơn để đuổi kịp nhưng mặtbiển không lặng nên tốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-cua-thu-linh-sat-thu/2448373/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.