Vừa về đến nhà Giai Kỳ lập tức bị anh đè lên sô pha hôn loạn xạ trên khuôn mặt của cô. Thần Vĩ nắm chặt tay cô để lên đầu ngăn cho cô phản kháng. Anh đã lột bỏ chiếc áo vest bên ngoài, thành công bỏ luôn giúp cô chiếc áo khoác. Đến khi anh ngừng lại, cả hai đều cố gắng lấy lại hơi thở. Giai Kỳ ngước lên nhìn anh, cảm thấy có lỗi cực kỳ. Thần Vĩ cũng đối diện với mắt cô, ánh mắt mang rất nhiều mâu thuẫn muốn nói nhưng lại không thể nói.
"Vĩ...anh thực sự cần em sao?" Giai Kỳ mở miệng, trong lòng thật sự không muốn nói ra. "Em không tốt về rất nhiều mặt, em cũng không giỏi giang gì cả."
Giai Kỳ vẫn nói, Thần Vĩ yên lặng cho cô tâm sự hết nỗi lòng của mình. Nhẹ nhàng vuốt mái tóc cô, nằm chờ nghe cô nói. "Từ trước đến giờ em đã được nghe đến việc anh đã trải qua rất nhiều đau đớn để có thể đứng ở vị trí như ngày hôm nay." Giai Kỳ nằm gác lên tay anh, hai người đối mặt nhau với khoảng cách gần. Đặt tay lên ngực trái của Thần Vĩ, cô run run. "Chắc chỗ này của anh đã chịu tổn thương rất nhiều."
Thần Vĩ nắm chặt tay cô, đưa lên hôn nhẹ, lắc đầu. "Vĩ..nếu như có thể, anh có chịu chấp nhận em không? Một người không có mọi thứ, chỉ có thể yêu anh, nhưng cũng không biết có thể trọn vẹn được hay không?"
Anh vẫn giữ nguyên trạng thái yên lặng, Giai Kỳ vẫn tiếp tục nói lên suy nghĩ của mình. "Trước giờ em luôn tự hỏi rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-cua-than-tong/1753160/chuong-30.html