Điểm trên công cụ tìm kiếm cuối cùng dừng lại một chỗ không tiếp tục di chuyển nữa.
Cổ Việt Di đi theo điểm đỏ tới nơi đó, qua núi Dương Minh chuyển hướng đến hồ Tử Trúc, anh thật sự nghi ngờ Kim Bối Nhi sao lại có thể chạy đến nơi này?
Anh đậu xe dưới chân núi, chậm rãi đi bộ lên núi, ngay phía trước cách đó không xa, thấy một bóng người ngồi dưới tàng cây, bóng dáng quen thuộc kia khiến anh xác định mục tiêu ngay tại phía trước.
Theo hình ảnh kia dần dần hiện ra, rõ ràng... Đúng vậy! Là Bối Nhi của anh.
Thấy cô bình yên vô sự, Cổ Việt Di đứng cách đó không xa yên tâm mà thở phào, mọi lo lắng trong lòng trong phút chốc đều bị anh quăng đến chân trời.
Nhìn bóng dáng hồn nhiên kia, Cổ Việt Di cẩn thận nhớ lại khoảng thời gian ở chung với cô, anh giống như rơi vào lốc xoáy tình cảm thật lớn, nấn ná, xoay tròn, thoải mái phập phồng không còn là chính mình, một thứ tình cảm mãnh liệt chưa từng có chạm vào tim anh.
Hay đây là tình yêu?
Tình yêu làm cho anh mù quáng, tình yêu làm cho anh yếu ớt không thể chịu đả kích nào, khi anh gặp phải khốn quẫn và thử thách, trong lòng anh chỉ có cô; Tình yêu làm cho anh hoàn toàn khuất phục, cuối cùng hoàn toàn đầu hàng.
Cổ Việt Di mỉm cười yếu ớt, mở di động ra, gọi nhẹ: “Bà xã.” Di động lập tức gọi vào di động của Kim Bối Nhi.
Hình ảnh của Kim Bối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-cho-gio-tro/3168548/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.