Di Tử Tuyết ngồi trên ghế dựa vô cùng thoải mái khi nhìn bốn thuộc hạ của mình vô cùng căng thẳng.
"Chủ tử, ngài hành động có liều lĩnh quá không vậy?" Mạc Mỵ Miêu sờ mũi mình nhìn Tuyệt Y Tuyết. Cô thật không hiểu tại sao lần này Tuyệt Y Tuyết lại hành động mạnh như vậy. Ra tay với Tuyệt Viên Cang không nể tình làm ông nằm viện đến hai tháng còn chưa biết có xuất viện được không nữa
"Đó là hậu quả ông ta phải gánh" Tuyệt Y Tuyết không chút tình thương, ánh mắt đầy khinh bỉ nhìn khoảng không gian vô tận không có điểm tựa.
"Chủ tử, bọn họ có lấy lí do này tiêu diệt ngài không?" Nghị Nhạt Đình gương mặt thanh tú, đôi mắt to tròn, long lanh như viên pha lê im lặng nảy giờ quan sát Tuyệt Y Tuyết.
"Rảnh thì lấy" Tuyệt Y Tuyết nhẹ nhàng phun ra ba chữ như chuyện này không hề liên quan đến mình.
"Chủ tử, ngài đi đâu vậy?" Mạc Mỵ Miêu thấy Tuyệt Y Tuyết đứng lên liền hỏi.
"Cô nhi viện"
Bốn người nhìn Tuyệt Y Tuyết đi không quay đầu lại liền lắc đầu thở dài. Tại sao lúc nào nhìn cô cũng bình thường như vậy?
___*-*___
Tuyệt Y Tuyết lái xe ra khỏi thành phố chạy theo hướng Tây Bắc hơn nữa tiếng đồng hồ thì dừng lại tại một ngôi nhà rộng lớn nhưng đã cũ. Mùi hương của gỗ củ xưa lan toả khắp không trung hoà cùng âm thanh hồn nhiên, tiếng cười trong sáng của trẻ nhỏ.
Tuyệt Y Tuyết quan sát cô nhi viện "Thiện Ái" một lượt trong lòng âm thầm đưa ra quyết định. Mở cốp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-bao-boi-cua-tong-giam-doc-ac-ma/80332/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.