Hạ Tịch Nguyệt đang nói chuyện với Tư Đồ Triệt thì Âu Dương Thụy cứ lôi kéo tay cô, muốn chào biệt Tư Đồ Triệt, bởi vì anh hết sức không thích bảo bối nhà anh cười với người đàn ông khác.
“Đi, tôi đưa em về nhà.”
Âu Dương Thụy đi tới bên người cô dịu dàng nói.
"Không trở về công ty sao?"
Hạ Tịch Nguyệt hỏi ngược lại anh.
"Tay cũng bị thương thành như vậy, về công ty làm gì?"
“Tôi bị thương ở tay chứ không phải là hư não, về công ty không dùng tới tay cũng không phải là không được.” Hạ Tịch Nguyệt cẩu thả nói.
"Công ty thiếu một mình em sẽ không đến mức sẽ đóng cửa, em hãy về nhà an tâm dưỡng bệnh thôi."
Âu Dương Thụy tiếp tục khuyên cô, cô biết công ty thiếu đi cô cũng chẳng ảnh hưởng gì, cô cũng chỉ là nhân viên pha cà phê, không có cảm giác là một nhân vật gì, nhưng anh cũng không cần trực tiếp nói vậy chứ.
“Không đi thì không đi, đi đến đó cũng chỉ là ăn cơm trắng.”
Hạ Tịch Nguyệt tức giận nói. Chỉ là lại nghĩ lại:
“Không đi, vậy tiền thưởng của tôi thì làm thế nào?”
Hạ Tịch Nguyệt lo lắng nói.
"Tai nạn lao động có thể xin nghỉ, hơn nữa không bị trừ tiền, em cứ thoải mái thôi." Âu Dương Thụy cười giải thích.
"Có thật không, vậy thì quá tốt rồi."
Hạ Tịch Nguyệt vui mừng nói, cô biết quy định này đều là do Âu Dương Thụy vì cô mà đặt ra, anh kiên trì muốn đưa cô về nhà, cô vốn là muốn ngồi xe bus, nhưng không thể cưỡng cầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-anh-vo-cung-cung-chieu-em/41297/quyen-1-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.