Hạ Tịch Nguyệt đi tới phòng cô dâu, thấy Vân Nặc, cô liền nói xin lỗi:
“Thật xin lỗi mình tới trễ.”
Vân Nặc nhấc làn váy dài đi tới trước mặt Hạ Tịch Nguyệt, tức giận nói:
“Hạ Tịch Nguyệt cậu có lầm không, hôn lễ của mình cậu cũng dám đến trễ, cậu không phải không muốn sống chứ?”
“Ai da, Vân Nặc mình không phải cố ý mà, lần tới sẽ không trễ nữa.”
Hạ Tịch Nguyệt cầu xin tha thứ.
“Hạ Tịch Nguyệt cái người nói xui xẻo này, còn có lần tới nữa, cậu nguyền rủa mình kết hôn mấy lần hả?”
“Nói sai, nói sai.”
Vân Nặc nhìn người Hạ Tịch Nguyệt dò xét, rục rịch cười nhưng cô làm ra vẻ kinh ngạc hỏi:
“Nguyệt Nguyệt, mình nhớ hôm nay nhiệt độ rất cao, cậu mặc dày như thế làm gì hả? Chẳng lẽ mình nhớ nhầm/”
Vân Nặc dĩ nhiên biết chuyện gì đang xảy ra nhưng nghĩ muốn trêu chọc cô gái nhỏ này.
“Cái đó….gần đây mình bị cảm, cho nên phải mặc dày.”
Nghe câu hỏi của Vân Nặc, Hạ Tịch Nguyệt cúi đầu vụng về giải thích.
"Thật sao?"
Vân Nặc tính hỏi ngược lại sau đó cô nhìn thấy mô hôi Hạ Tịch Nguyệt nên dùng khăn tay chùi cho Hạ Tịch Nguyệt.
“Mồ hôi lạnh như thế này sẽ bệnh.”
"Ừ”
"Nguyệt Nguyệt, cậu đừng nghĩ đi bệnh viện, những thứ này cậu không lừa mình được đâu, nhất định là Âu Dương Thụy không cho cậu mặc áo tay ngắn sợ lộ da thịt trắng nõn, hấp dẫn đàn ông khác. Như thế nào, mình nói có đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-anh-vo-cung-cung-chieu-em/1946110/quyen-2-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.