Ăn xong cơm tối đã là hơn chín giờ, Hạ Tịch Nguyệt định ăn cơm xong đi ngủ, nhìn thấy Âu Dương Thụy không có ý muốn đi ra, không khỏi lên tiếng nhắc nhở:
“Em muốn đi ngủ, làm sao anh lại chưa chịu đi ra ngoài?”
Âu Dương Thụy giả bộ ngốc hỏi:
"Anh phải đi đâu?"
"Trở về phòng của anh.”
“Bà xã đây là phòng của chúng ta, chúng mình đã kết hôn rồi mà.”
“Không được, kiên quyết không được, thân thể của em bây giờ không ứng phó nổi với một con sói đã đói bụng nhiều ngày.”
Hạ Tịch Nguyệt kiên quyết nói.
“Bà xã, anh đảm bảo tối nay không làm gì, chỉ đơn thuần là ngủ thôi.”
Âu Dương Thụy nói xong, cũng không đợi Hạ Tịch Nguyệt phản ứng liền lập tức cởi quần áo ra chui vào trong chăn, giống như sợ Hạ Tịch Nguyệt hoài nghi anh có ý đồ bất chính gì cho nên chỉ nằm xuống nhắm mắt lại. Hạ Tịch Nguyệt thấy Âu Dương Thụy như vậy, cảm thấy buồn cười, không nói gì nữa vừa định nằm xuống thì bị một lực mạnh làm thân thể đau đớn ở nơi nào đó.
“A…”
Hạ Tịch Nguyệt kêu đau.
“Vợ à, em đau ở đâu sao?”
Âu Dương Thụy nghe được Hạ Tịch Nguyệt kêu đau khẩn trương hỏi, nói xong kéo chăn qua nhìn chỗ tư mật của Hạ Tịch Nguyệt.
“Anh làm gì thế?”
Hạ Tịch Nguyệt thẹn thùng hỏi. Cô còn chưa có thể hào phóng đến mức để cho anh tùy tiện nhìn nơi đó của mình.
“Anh muốn nhìn một chút rốt cuộc bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-anh-vo-cung-cung-chieu-em/1946056/quyen-2-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.