Ông Kim đột nhiên đứng dậy, từ từ đi đến trước mặt anh, sau đó làm động tác mà không ai ngờ tới. Ông ấy vậy mà lại quỳ xuống cúi đầu trước Lăng Mặc.
"Lăng Mặc, ta quen biết với ông nội cháu đã mấy chục năm, cũng đã từng cứu cháu một lần. Hôm nay lão già này muốn xin cháu giữ lại mạng sống cho Cẩm Nhi. Ta biết con bé đã làm ra nhiều tội ác khó tha, nhưng nó cũng đã nhận quả báo rồi, xin cháu hãy tha cho nó một mạng, ta nhất định sẽ nhốt nó trong phòng, trông chừng cẩn thận. Sẽ không để nó có cơ hội làm hại người khác. Chỉ cần cháu đồng ý, ơn cứu mạng kia coi như cháu đã trả lại ta."
Tất cả mọi người đều ngạc nhiên nhìn ông Kim, không nghĩ tới vì con cháu Kim gia, ông ta có thể quỳ xuống trước mặt hậu bối, ngay cả khi Kim thị phá sản, cũng không thấy ông Kim làm đến như vậy.
Lăng Mặc đương nhiên không muốn thả Kim Cẩm Nhi. Mặc dù cô ta chưa làm chết người nhưng hết lần này đến lần khác làm hại Thẩm Ninh. Chỉ điều đó thôi đã khiến anh muốn tiễn cô ta xuống dưới U Minh rồi.
"Ta cầu xin cháu." Thấy Lăng Mặc không có ý định lung lay, ông Kim lập tức dập đầu xuống đất.
"Ông nội." Kim Cẩm Nhi khóc lóc ngã xuống đất, cô ta nhìn đôi chân đã bị phế quay người cố gắng lết đến chỗ ông nội: "Ông nội, ông không cần phải cầu xin cho con...không cần đâu mà, ông mau đứng dậy đi..."
"Lăng Mặc." Ông nội Lăng ra hiệu cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-anh-o-day/957451/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.