Lệ Tử Ngôn vừa muốn nhấc chân rời đi, nghe thấy vậy liền lập tức quay lại nhìn, quả thật là Thâm Ninh.
"Đi thôi."
"Hả, đi đâu?"
"Không phải đại tiểu thư cô muốn mời tôi ăn cơm à."
Lăng Y vội đi theo vào trong. Không phải vừa rồi còn nói không muốn ăn sao, nhanh như vậy đã thay đổi.
Trên bàn ăn đều là những món Thâm Ninh thích ăn. Lăng Mặc thẳng lưng dựa người vào ghế nhìn cô ăn. Lâu lâu mới có được thời gian riêng tư bên cô như thế này, nhất định phải tạo ấn tượng thật tốt để cô biết rằng thế gian này không ai tốt hơn anh được. Nhưng Lăng Mặc tính không bằng trời tính, phía xa có hai cặp mắt đang nhìn chằm chằm về phía họ.
"Anh không ăn sao?"
"Anh muốn em đút cho anh ăn."
Thâm Ninh xấu hổ đỏ mặt. Anh dạo này ngày càng giống lưu manh, đêm ngủ tuyệt đối không ngoan, đòi hỏi cô đến mức sáng không thể dậy nổi. Bữa ăn này chắc không phải là để bù đắp cho cô đấy chứ?
"A." Thâm Ninh gắp thức ăn đưa lên.
"A..." Lăng Mặc cũng rất phối hợp há miệng.
Nhưng thức ăn còn chưa tới được miệng thì bên cạnh đã xuất hiện thêm hai cái bóng đèn sáng quắc. Lệ Tử Ngôn và Cố Tinh Trần nhìn nhau như nhìn thấy tri kỷ. Hai người vứt liêm sỉ sang một bên ngồi xuống cùng bàn.
"Tử Ngôn, Tiêu Trần? Sao hai người lại đến đây?" Thâm Ninh ngạc nhiên vội bỏ miếng thịt xuống.
"Em quen cậu ấy à?"
"Tiêu Trần là người quen của em lúc còn ở cô nhi viện. Còn đây là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-anh-o-day/957320/chuong-33.html