"Tiểu Ngôn, ở đó có quen không?"
"Ở đây rất tốt, mẹ không cần lo lắng cho con đâu."
"Tiểu Băng nhớ con lắm đấy, ngày nào cũng mong nhanh chóng tốt nghiệp để về đó với con."
Lệ Tử Ngôn nhìn tấm ảnh trong tay, trên ảnh Thẩm Ninh cười thật tươi, khuôn mặt này thật sự rất giống.
"Tiểu Ngôn.... Tiểu Ngôn, con còn đó không?"
"Mẹ nhớ giữ gìn sức khoẻ, đợi xong việc con sẽ về." Lệ Tử Ngôn nói xong liền tắt máy. Lần này về nước vốn chỉ định điều chỉnh lại Lệ thị ở đây, không ngờ lại có thêm thu hoạch khác.
Lăng Mặc đang đọc tài liệu, cửa thang máy mở ra, Thẩm Ninh ngó đầu ra, thấy anh đang làm việc thì chậm chạp đi tới. Hôm nay tìm Lăng Mặc, vừa đến Hoàng Đằng cô đã được mọi người nghênh đón, ai nấy đều niềm nở lấy lòng Thẩm Ninh, còn bấm thang máy cho cô lên thẳng tầng 48 của anh.
Lăng Mặc vẫn nghĩ người vào là Lâm Triết, đợi một lúc vẫn không thấy gì liền ngẩng đầu lên, lại bắt gặp ánh mắt si mê của cô đang nhìn mình.
"Có chuyện gì sao?" môi mỏng khẽ nhếch lên, có thể thấy tâm trạng anh hôm nay rất tốt.
"A... đến tìm anh có chút việc." Thẩm Ninh xấu hổ ho khan hai tiếng. Cô vậy mà lại đắm chìm trong hình ảnh anh làm việc, không ngờ bộ dáng đó lại cuốn hút như vậy.
Lăng Mặc đánh mắt, ám chỉ cô ngồi xuống. Thẩm Ninh kéo ghế ngồi xuống đối diện anh. Cô đã suy nghĩ kỹ rồi, nên nay mới ôm gan to đến đây.
"Tiên sinh...."
"Không phải lần trước em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-anh-o-day/238706/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.