Chương trước
Chương sau
Ngay lập tức toàn hội trường yên lặng như tờ, yên tĩnh đến mức ngay cả một cây kim rơi trên mặt đất cũng nghe thấy được, tất cả mọi người đều chăm chú nhìn cô, khinh bỉ, giễu cợt, căm hận, khinh thường. . . . . .

Lương Chân Chân cảm thấy giờ phút này mình giống như là một vai hề bị lột trần trụi. Trần trụi đứng ở trên sân khấu bị ánh mắt của mọi người lăng trì *, loại đau này, cho dù là nhiều năm sau hồi tưởng lại, đều là một loại tổn thương nặng nề, giống như cô phải nuốt hết nọc của một con rắn độc phun ra ——

* Lăng trì là một trong những hình phạt tàn khốc và dã man được dùng rộng rãi ở Trung Quốc thời cổ xưa từ năm 900 cho đến khi chính thức bãi bỏ vào năm 1905.

Cô không biết người nữ sinh kia làm như thế nào biết những chuyện này, càng không biết mình đã đắc tội cô ấy ở chỗ nào, nhất định đem phần khó chịu nhất trong lòng cô vạch trần ra trước mặt mọi người như vậy sao?

Cả người cô cũng bối rối, tay đang nâng váy cũng không tự giác buông xuống, giống như trong giấc mộng của cô, hoàn toàn lọt vào địa ngục, làm cho cô không biết phải làm sao, ngây ngốc đứng ở đó, trong đầu hoàn toàn trống rỗng, căn bản không biết bước tiếp theo mình nên làm cái gì, trong nháy mắt yếu ớt cùng bất lực cuốn sạch cô, cô cảm thấy mình sắp đứng không vững.

"Bốp!" Một âm thanh vang lên, đem ánh mắt của mọi người kéo đến dưới khán đài, người bị đánh chính là nữ sinh vừa mới nói, mà người đánh cô ta chính là bạn tốt của Lương Chân Chân - Tiết Giai Ny.

Cô ấy gần như là vọt tới trước tiên, nhẫn tâm đánh cho cô ta một cái tát, "Tại sao cô lại tới chỗ này thuyết tam đạo tứ (nhận xét vô trách nhiệm)! Có ý hãm hại ác ý sao? Có hiểu hai chữ tôn trọng được viết như thế nào không! Cô đang hủy hoại tiền đồ của một nữ sinh! !"

Rốt cuộc Lương Chân Chân đã khôi phục ý thức, cô nghe thấy tiếng khóc tiếng la của Giai Ny, trong lòng dâng lên quặn đau khó chịu, Giai Ny, cám ơn cậu, cám ơn cậu trong lúc này vẫn còn đứng ra vì mình, cậu sẽ duy trì trong lòng tớ một đạo ánh sáng ấm áp.

Ít nhất, mình còn có cậu.

Nữ sinh kia căn bản không đề phòng tới có người xông lại bảo vệ Lương Chân Chân đang ở trên sân khấu, bất ngờ không kịp đề phòng bị quăng một cái tát, cả má phải đau rát, trong đôi mắt bắn ra tia ác độc, vừa định đánh trả lại Tiết Giai Ny một cái tát, nhưng lại nghĩ sẽ ảnh hưởng tới hình tượng của mình, không bằng giả vờ làm ra bộ dáng yếu ớt đáng thương, làm cho tất cả mọi người đều đồng tình với cô.

Diễn trò vốn là sở trường của cô, hơn nữa trên mặt vốn đang đau rát, nước mắt chảy ra rất nhanh, một tay vỗ về má, khóc nói: "Tôi ác ý hãm hại cô ấy gì chứ? Dám đi ra ngoài làm thì không cần phải sợ hãi có người nói! Ngoài mặt thanh thuần đáng yêu, trên thực tế ai cũng có thể làm chồng! Tôi không có vu hãm cô ấy, các người có thể để cho chính cô ấy nói!"

Ngay sau đó, mũi nhọn sắc bén lại hướng về Lương Chân Chân đang sững sờ trên sân khấu, ánh mắt của mọi người đồng loạt, giống như đang nhìn một trò khôi hài bình thường, chỉ cần nhân vật chính không phải mình, đều xuất hiện phấn khích.

Lương Chân Chân sợ những cặp mắt sắc bén giễu cợt, cảm giác mình bị ghim thành ngàn vạn cái tổ ong vò vẽ, cô cắn chặt môi, cô không thể khóc, không thể chảy nước mắt, mà ngay cả ánh mắt cũng không thể hồng.

"Im miệng! Mọi việc phải chú ý đến chứng cứ! Thêu dệt vô căn cứ ai không biết, như loại nữ sinh ác độc đâm sau lưng hại người thật khiến cho người ta cảm thấy đáng xấu hổ!" Tiết Giai Ny tức giận trách mắng.

"Cô ... Cô là bạn tốt nhất của cô ấy đúng không, nhưng rốt cuộc cô ấy là người như thế nào cũng không biết, vẫn còn một mực ra mặt bảo vệ cô ấy, thật đúng là đáng thương!" Nữ sinh kia hừ lạnh giễu cợt.

Cô ta tên là Trần Khả Doanh, giống Lương Chân Chân đều là nữ sinh năm nhất khoa tân văn, vốn không ưa các cô từ trước, đã sớm mang lòng đố kỵ, vừa vặn vài ngày trước được Phương Y Nhu tìm tới, nghe kế hoạch của cô ta xong, hai người bắt nhịp với nhau, liền hợp lên kế này.

Dĩ nhiên, dám ở trước nhiều người như vậy ra mặt chỉ trích Lương Chân Chân vẫn cần một ý dũng khí, tất nhiên Phương Y Nhu cho cô ta ích lợi không ít, một xấp thẻ VIP của cửa hàng nhãn hiệu quần áo nổi tiêngs, chớ nói gì đến bản chất, nếu không có vật chất thỏa mãn cô ta, cô ta cũng sẽ không ra mặt nói những lời ác độc như vừa rồi.

Thân thể Lương Chân Chân không thể kìm nén được đã bắt đầu run rẩy, cô cũng đã từng nghĩ tới có ngày này, nhưng không ngờ nó tới nhanh như vậy, tới đột nhiên như thế, lại chính là nơi công cộng có vạn người chú ý.

Lời nói kia không chỉ làm tổn thương cô, mà còn làm tổn thương bạn tốt của cô Giai Ny, vậy mà lời nói sau đó của Giai Ny khiến cho cô hoàn toàn ngây dại, không nhịn được nước mắt ràn rụa, bạn tốt của cô ......

Khi hoạn nạn cũng sẽ không vứt bỏ cô, vĩnh viễn đứng ở bên cạnh cô.

"Cũng không biết là ai đáng thương, bị người ta lợi dụng như vậy còn nói năng hùng hồn! Cái gọi là vật hy sinh, chính là loại người tôm tép nhãi nhép như cô, trong khi chỉ trích người khác cũng không nghĩ kỹ chính mình có bao nhiêu cân lượng! Cô, có tư cách sao?" Lời Tiết Giai Ny chữ nào cũng như châu ngọc, ý lạnh trong mắt từng chút từng chút một bức bách Trần Khả Doanh ở đối diện, như muốn đâm thủng cô ta.

Căn bản cô không để ý tới lời nói của Trần Khả Doanh, lúc này việc cô cần phải làm chính là tin tưởng Chân Chân, những thứ khác đều không quan trọng.

Trần Khả Doanh tức giận đến mức toàn thân phát run, mục đích hôm nay của cô ta đã đạt được, nói thêm gì nữa chắc chắn không có tác dụng gì rồi, sẽ chỉ làm cho mình rơi vào tình cảnh lúng túng, Tiết Giai Ny trước mắt không phải là kẻ dễ bắt nạt, quan trọng nhất là xuất thân tốt, tội gì mình phải đối đầu đến chết cùng cô ấy.

Cát Xuyến cũng bị biến cố đột phát này làm cho sợ ngây người, trong đầu ngây ngẩn một hồi lâu mới phản ứng được, một cái tát kia của Giai Ny cũng đánh tỉnh cô, mà lời nói ủng hộ Chân Chân của cô ấy càng làm cho cô cảm động.

Trong lòng đối với cô ấy lặng lẽ giơ ngón tay cái lên, Ngoa Tử, giỏi lắm! Cậu có thể vì Chân phi làm được như vậy, tớ cũng không thể rơi lại ở phía sau có phải không?

Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, cô bước vài bước tiến lên sân khấu, đỡ lấy Lương Chân Chân đang lung lay sắp sụp đổ, âm thanh rõ ràng kiên định nói một câu, "Mặc kệ đã xảy ra chuyện gì, chúng tớ đều là hậu thuẫn kiên cường của cậu, chúng tớ tin cậu."

Nước mắt Lương Chân Chân chảy ra, nhưng cô cắn thật chặt môi để không cho mình nức nở nghẹn ngào thành tiếng, dưới sự giúp đỡ của Cát Xuyến, cô xoay người đi xuống khán đài.

"Đủ rồi! Nói chuyện cũng không để ý nơi chốn, trò khôi hài nên kết thúc rồi! Tiếp tục tranh tài." Phó hiệu trưởng đại học F lớn tiếng nói, ngay tức khắc dưới khán đài "rào rào" một tiếng, tất cả mọi người đều dời ánh mắt xem kịch vui đi.

Người dẫn chương trình bị chấn động làm sợ hãi cũng hồi phục, hắng giọng một cái nói: "Tiếp theo, tuyển thủ số 09......"

. . .

. . .

Kết quả tranh tài tiếp sau như thế nào, cùng với kết quả cuối cùng ra làm sao, Lương Chân Chân đã không còn tâm tình để chú ý đến, thời điểm cô xoay người xuống khán đài lập tức cùng hai người Giai Ny, Cát Xuyến ra khỏi Hội trường lớn, nơi làm người ta nghẹt thở.

Có lẽ, từ nay về sau nơi đó đều là cơn ác mộng của cô, chỉ cần bước một bước vào nơi ấy, tất cả sự việc xảy ra hôm nay sẽ rõ mồn một ngay trước mắt, gặm nhấm lòng của cô.

Trương Ái Linh có một câu nói rất hay, "Nổi tiếng càng sớm càng tốt", Lương Chân Chân có cảm giác mình thật đúng là ứng với những lời này, không tới một ngày, chuyện của mình đã truyền khắp đại học F, tuy không đến mức kinh hãi thế tục, nhưng chính xác đã gây ra ảnh hưởng không nhỏ.

Việc tốt không ra tới cửa, chuyện xấu truyền ngàn dặm, thật đúng là không phải giả.

Trong khoảng thời gian ngắn, trong sân trường lan truyền tới N loại phiên bản, một phiên bản là vì gia cảnh cô nghèo khó, một lần vô tình bị một phú hào coi trọng, Kim Ốc Tàng Kiều làm Tiểu Tam, từ đó trở thành tiểu thư giàu có không phải lo áo cơm hằng ngày, còn có một phiên bản là bên ngoài cô thanh thuần đáng yêu nhưng thật ra sở hữu một trái tim cô đơn, chủ động bò lên giường một công tử nhà giàu, thành người phụ nữ đáng xấu hổ không thể lộ ra ngoài ánh sáng.

Đủ các dạng cách nói không chịu nổi, làm cho Lương Chân Chân triệt triệt để thấy được cái gì mới là lời người đáng sợ, bỏ đá xuống giếng, cũng hiểu tình cảnh của mình hôm nay xấu hổ đến cỡ nào, đi đến chỗ nào cũng bị người ta chỉ trỏ, ánh mắt hèn mọn khinh thường lại càng thêm dồn dập, làm cho cô cảm thấy ở lại trong trường học cũng là một gánh nặng.

Bởi vì quan hệ với cô, Giai Ny cùng Cát gia đều bị liên lụy, bị rất nhiều người trào phúng rõ ràng, nói các cô là rắn chuột một ổ....

Ba người các cô cũng nổi danh hoàn toàn ở đại học F, thậm chí trên diễn đàn trường BBS trở thành "Nhân vật phong vân" có tỷ lệ theo dõi cao nhất, nhất là Lương Chân Chân, càng trở thành đối tượng để cho mọi người chú ý, trở thành nhân vật tiêu điểm để mọi người bàn tán lúc rảnh rỗi.

Bởi vì cô còn chưa tới mười chín tuổi, tuy rằng không tài hoa hơn người, nhưng cho tới nay vẫn là "Đứa bé ngoan" trong mắt thầy trò trong học viện, đột nhiên "tin tức tuyệt vời" gây sốc như vậy, không muốn nổi danh cũng khó.

Trên căn bản, những ngày này Tiết Giai Ny và Cát Xuyến đều yên lặng ở bên cạnh Lương Chân Chân, đối với chuyện xảy ra ngày hôm đó đều ngậm miệng không nói, ngược lại thường cười đùa nhốn nháo nhằm dời lực chú ý của Chân Chân đi, nhưng từ đầu đến cuối hiệu quả không rõ ràng.

Đây cũng là chuyện không có cách nào khác, đã từng trải qua biến cố như vậy, còn có thể không tim không phổi đùa giỡn giống như trước thì chỉ có thể gọi là thần kinh hoặc tinh thần không bình thường.

Lương Chân Chân không làm được, trong lòng cô cực kỳ khó chịu, kể từ sau hôm đó, cho dù cô kiên cường giả bộ như không thèm để ý, nhưng tia u sầu kia trong đáy mắt vẫn ám ảnh cô, giữa hai chân mày cũng phủ lên một lớp u buồn kéo dài.

Tiết Giai Ny rất lo lắng cho tình hình của bạn tốt, mặc dù lời Trần Khả Doanh nói cũng không thể tin hoàn toàn, nhưng theo phản ứng của Lương Chân Chân, ít nhất cũng đụng tới một điểm quan trọng, cô cũng không rõ chân tướng sự tình, nhưng cũng đoán được tám chín phần, chuyện này khẳng định có liên quan tới mẹ Diệp sinh bệnh đang nằm viện, chẳng trách được từ đó Chân Chân trở nên là lạ.

Hiện tại cô rất muốn biết người đàn ông ở sau lưng Chân Chân rốt cuộc là ai, nếu có thể, cô rất muốn tát anh ta một cái, lúc này còn trốn sau lưng người khác chạy đi đâu?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.