Bầu trời cuối thu trong xanh, xanh một màu xanh rất khác, từng làn mây gợn lăn tăn trên nền trời trong vắt.
Cả đời chỉ có một ngày duy nhất, vậy mà không hiểu sao lại lựa đúng hôm nay mà tắc đường. Mắt thấy không thể hết tắc đường sớm, Lam Tử Tuyết đành phải xuống xe taxi, tay vơ vội cái túi rồi vừa cắm đầu chạy vừa không ngừng xem đồng hồ. Chỉ còn hơn 30 phút nữa là tới giờ rồi, cô phải nhanh lên mới được!
Mà ở một nơi khác Bích Chi cũng đang lo lắng không kém, hai tay cứ giữ lấy váy cưới mà đi đi lại lại, đứng ngồi không yên.
Đáng lẽ cô không nên bất cẩn như vậy, để quên sợi dây chuyền của mẹ cô cho ở nhà, càng không nên nhờ Lam Tử Tuyết đi lấy hộ, đã lâu như vậy vẫn chưa về, không biết có chuyện gì không nữa!
Ngay cả thợ trang điểm đứng kế bên cũng sốt ruột không kém, vò đầu bứt tai mà nhìn lên đồng hồ, vừa định lấy xe ra ngoài tìm thì cửa bật mở.
"Xin lỗi cậu nhé, vừa rồi kẹt xe một lúc lâu..." Lam Tử Tuyết vẫn còn chưa kịp nói xong, Bích Chi đã nhào lên ôm chầm lấy cô, đem nước mắt nước mũi hoàn cùng lớp phấn trang điểm không ngừng quẹt lên vai cô, giọng run run trách móc.
"Vậy cậu cũng phải gọi điện cho mình chứ! Dọa chết mình rồi!" Tức giận giậm chân vài cái. Lam Tử Tuyết ngơ ra một lúc rồi trộm cười, liên tục xin lỗi lấy lòng Bích Chi, đồng thời khẽ vỗ nhẹ vào lưng cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-anh-chi-cung-chieu-em/2068387/chuong-50-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.