(Mỗi ngày hai chương nè ~ Có gì không hiểu cứ cmt nha^^)
Tạ Phong một tay che đầu, hai mắt cố gắng mở lớn, căn phòng này rộng đến không ngờ, khắp nơi lúc này đều chìm trong biển lửa. Ánh trăng nhàn nhạt chiếu qua khung cửa sổ, rơi trên mái tóc đen dài của Lam Tử Tuyết, Tạ Phong lao tới, ôm chặt cô vào lòng, lo sợ lắng nghe hơi thở yếu ớt của cô, người trong lòng lúc này đã hoàn toàn mất đi ý thức.
Hai tay nhẹ nhàng bế cô lên, Tạ Phong vừa định quay trở về cánh cửa liền phát hiện cửa đã bị chặn, hơn nữa bên ngoài cũng đã bị lửa nuốt chửng.
“Chết tiệt!”
Tiếng còi xe cấp cứu vang lên thu hút sự chú ý của hắn, Tạ Phong nhìn ra cửa sổ, nơi này là tầng ba, nếu nhảy xuống e rằng khó bảo toàn tính mạng. Nhưng...lửa càng ngày càng lớn, e rằng để lâu cơ hội lựa chọn cũng không còn.
Tạ Phong siết chặt vòng tay, tiến tới cánh cửa, một hơi nhảy xuống.
Giây phút nhìn thấy Tạ Phong bế Lam Tử Tuyết nhảy ra ngoài cửa sổ, Doãn Lâm liền hiểu rằng đã muộn rồi.
Ánh mắt vô lực nhìn Amy vẫn đang ôm đầu đau đớn, hắn tự cười bản thân mình, vết sẹo trên mặt lại nhói đau.
Phải, vết sẹo này chính là do một tay Tạ Phong ban tặng, ngày đó tên đó không những khiến hắn cả đời tàn tật mà còn khiến hắn vĩnh viễn không thể ngẩng đầu, Càng đáng hận hơn là, bao nhiêu năm cố gắng của hắn, vẫn không phải là đối thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-anh-chi-cung-chieu-em/2068380/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.