Ánh nắng nhè nhẹ của buổi sáng mùa đông vô tình làm Lam Tử Tuyết thức giấc, cô nghiêng người, bất giác phát hiện bên cạnh mình không có ai, chỉ có chiếc áo khoác dày đắp trên người cô vẫn còn vương vấn mùi hương của người đó. Nhớ đến chuyện phát sinh đêm qua, khuôn mặt Lam Tử Tuyết bỗng dưng đỏ bừng, cả người đều cảm thấy đau nhức.
Có phải mình như vậy là quá vội vàng rồi không?
Lam Tử Tuyết vẫn còn đang chìm trong suy tư thì cửa phòng bật mở, cô vội vã chui đầu vào trong chăn, nhắm tịt cả hai mắt.
Bích Chi trông thấy phản ứng này của Lam Tử Tuyết thì bật cười ha hả, khiến Lam Tử Tuyết xấu hổ chui đầu ra khỏi chăn, nghẹn nửa ngày vẫn không nói được câu nào.
“Cậu... cậu...”
“Sao hả, Tạ phu nhân? Người vừa mới lên chức đã muốn ức hiếp ta rồi sao?” Bích Chi vờ khom người hành lễ “Tiểu nữ biết sai rồi ạ! Mong người thứ tội!”
Lam Tử Tuyết không giận nữa, bật cười, Bích Chi luôn là người khiến cô vui vẻ.
“Cậu thấy sao rồi? Có đau quá không? Có cần bôi thuốc không? Có muốn ăn gì không?”
Một loạt câu hỏi của Bích Chi khiến Lam Tử Tuyết đỏ mặt, chẳng lẻ cô cũng biết rồi sao?
Bích Chi đương nhiên không để ý nhiều như vậy, thấy Lam Tử Tuyết cúi đầu liền nghĩ cô không vui, vừa bưng thức qua vừa thở dài:
“Cậu cũng đừng suy nghĩ nhiều! Cũng đừng trách anh ta, trong chuyện này vẫn là anh ta chịu thiệt!”
“Haizz, tội nghiệp!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-anh-chi-cung-chieu-em/2068371/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.