Lam Tử Tuyết nặng nhọc mở mắt, cảm thấy đầu đau như búa bổ, cả người không còn chút sức lực, trong miệng còn thoang thoảng mùi rượu , khó chịu cực kì.
Lam Tử Tuyết bước xuống giường, cơ thể loạn choạng đứng không vững, mất một lúc sau mới đi ra khỏi phòng.
Mùi thơm của bữa sáng lan tỏa khắp phòng, Lam Tử Tuyết từ tối qua vẫn chưa ăn gì, thập phần đói bụng.
Mà khoan đã, mùi đồ ăn ở đâu ra thế nhờ ? Trong nhà mình còn có ai sao ? Hay là anh hai về ?
Lam Tử Tuyết ghé mắt nhìn sang nhà bếp chỉ thấy đồ ăn trên bàn kèm theo là một mẩu giấy .
"Tôi chuẩn bị đồ ăn sáng cho em rồi, ăn đi rồi nghỉ ngơi. Có việc gì cứ gọi cho tôi . Số đt : XXXXXXXX
Tạ Phong"
Lam Tử Tuyết trố mắt nhìn hai chữ cuối cùng trên tờ giấy.
What ? Sao anh ta lại ở nhà mình ?
Lam Tử Tuyết cố gắng nhớ lại nhưng đầu óc trống rỗng, người ta nói đầu ngâm nước đã không dùng được rồi , đầu mình lại ngâm rượu chắc thành phế vật luôn quá.
Vừa lúc này điện thoại lại reo.
"Alo, Tử Tuyết, cậu dậy rồi à ? "
"Ừ, tớ mới vừa dậy. Bích Chi, hôm qua cậu đưa tớ về à ?"
".............." Bích Chi im lặng.
"Này !"
"......Tử Tuyết" Bích Chi có ý muốn thăm dò "Cậu đừng sốc nha !"
"Thực ra thì hôm qua là Tạ tổng đưa cậu về." Bích Chi ăn ngay nói thẳng kể lại toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-anh-chi-cung-chieu-em/2068342/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.