Những đốm nắng bé con đang nô đùa trên khung cửa sổ tôi ngắm nhìn cả một thế giới rộng lớn ngoài kia. Phía xa nơi chân trời là cả một thiên đường rộng mở hay chỉ là một khoảng không vô định...Lắng đọng...Khuất sau bức màng dày đặc trắng phau...Chúng đẹp thật...Nhưng khó có thể với tới điều xa vời ấy nhỉ...Nhưng khi tôi đưa tay với đến chúng thì cảm giác như tôi đang nắm bắt cả một bầu trời. Vạt nắng mỏng tang như tà áo dài nhuốm lên vạn vật, những giọt sương sớm mai còn đọng trên cả thảm cỏ non một màu xanh thuần khiết. Hãy lắng tai nghe giai điệu khởi đầu một buổi sáng, âm thanh trong veo, những nốt nhạc nhẹ tênh hòa cùng hơi thở,...Ngân nga theo chúng như một bài hát...Nhịp nhàng...Tôi thích không gian yên bình này, như thế giới chỉ có riêng tôi...Một không gian tràn đầy sức sống và sự ấm áp...Giá như những phút giây này kéo dài mãi...A phải rồi! Tôi on FaceBook và nhận được tin nhắn từ anh:
"Um"
Tôi gửi link chương 18 tôi viết cho anh:"Đọc đi"
Một lúc sau...
"Sao biết vậy?"
"Biết gì?"
"Biết anh buồn"
"Vì em biết anh yêu em"
"Um anh cũng vậy"
"Um"
"Cho anh xin lỗi"
Lại một lần nữa tôi vỡ òa trong nước mắt. Nhưng tôi lại không lau đi bởi chúng là những giọt nước mắt hạnh phúc mà..!
"Con người không có một ai toàn diện cả, ai cũng có những khuyết điểm, ai cũng mắc phải lỗi lầm, ai cũng có những tật xấu. Chẳng qua con người chỉ là nhận ra những khuyết điểm của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-a-anh-se-khien-em-co-y-dinh-lay-chong-moi-thoi/1862659/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.