Và một thành phần quan trong nhất nữa đó là anh. Tôi vẫn nhớ những ngày chúng tôi hay nhắn tin, trò chuyện qua điện thoại, giọng anh bổng và thanh thoát, thiếu phần chững chạc của trai 17 nhưng cũng đáng yêu đấy chứ!
Chúng tôi luôn thân thiết và chưa lần nào có những xích mích mâu thuẫn cho đến ngày hôm nay...
{Buổi tối....}
"Hôm nay anh tăng ca?"
"Um"
"Mệt không?"_Tôi lo lắng
"Cũng mệt lắm"
"Làm công nhân khổ vậy sao?"
"Um, phải chịu thôi, làm để nuôi thân mà"
"Cố lên"_Tôi động viên anh
"Cố không nỗi"_Anh nũng nịu
"Cứ nghĩ theo hướng tiêu cực thì anh sẽ không làm được gì đâu, đừng bi quan nữa, phải biết nghĩ cho tương lai chứ! Anh của ngày hôm qua đâu rồi?"
"Um, anh sẽ cố gắng. Tại anh bị đuối quá"
"Đi chơi không đuối mà đi làm thì đuối"_Tôi chọc anh bởi tôi biết anh đam mê trượt patin đến nỗi mà anh mất ăn mất ngủ
"Um đúng rồi kakakaka"_Anh cười
"Ngắm gái thì có đuối không?"_Tôi cố tình chọc cười để anh quên đi một ngày làm việc vất vả
"Không luôn á! Kakakaka"
"Vậy thấy con vợ già đang ngồi ở nhà thì có đuối không?"
"Đuối! Kakakaka"_Anh cười khành khạch, còn tôi thì đọc được tin nhắn cũng cười theo anh
"Cuốn gói đồ đạc ra ôm em Pẹc-rê quyến rũ đang nằm trước sân mà ngủ! Ngay lập tức!"_Tôi pha chút vui đùa
"Không á thì sao! Kakaka"_Anh phá lên cười
"Đi mau, không tiễn"
"Đi khỏi nhà, không vô nhà luôn, không cho con vợ già ôm ngủ luôn"
"Không thèm, thằng chồng già bị gái ôm hết xí oách rồi, bị mốc rồi, hết hạn sử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-a-anh-se-khien-em-co-y-dinh-lay-chong-moi-thoi/130669/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.