" Thôn Thiên Pháp Tướng lên " Vũ Hạo gầm lên một tiếng . Một tôn thân ngoại hoá thân màu đen kịch xem lẫn ánh đỏ , kích thước như một ngọn núi nhỏ sừng sững hiện ra sau lưng Vũ Hạo .
Khí thế từ pháp tướng toả ra như muốn trực chờ để thôn phệ cả bầu trời vậy . Duy trì không được bao lâu thì tôn pháp tướng cũng nhanh. Chóng biến mất . Với thể trạng hiện nay của Vũ Hạo việc tiêu hao này cũng quá là xa xỉ rồi ...
Ngồi bệt xuống mặt đất thở hổn hển , vừa mới khôi phục chưa được bao nhiêu mà giờ đây lại nhanh chóng tiêu hao như vậy . Việc này khiến cho Vũ Hạo cũng phải cảm thấy hoa mắt chóng mặt .
" Quả là Thôn Thiên Pháp Tướng . Xem ra Thông Thiên đã vẫn lạc thật rồi sao ? " bộ xương trong giọng nói có chút cảm xúc .
Nhìn Pháp Tướng do Vũ Hạo diễn hoá ra thì hắn đã không còn một chút nghi ngờ . Bởi vì đây là tuyệt học cả đời của Thông Thiên Vương . Ngoại trừ truyền nhân ra thì cũng không có bất kì một lý do nào để mà truyền ra cho người ngoài được .
Thấy bộ xương lộ vẻ trầm ngâm Vũ Hạo cũng không có làm phiền . Lần này cậu đã cược đúng rồi , hơn nữa nhìn bộ dạng thẫn thờ trong bộ dạng bộ xương kia . Dường như có tình nghĩa không cạn với vị sư phụ hờ kia của cậu .
" Nếu ngươi đã là là truyền nhân của Thông Thiên thì ta cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-vuong/2022321/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.