🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cô thực sự là món quà vô cùng quý giá duy nhất mà Thượng Đế đã ban cho anh trong suốt mười tám năm qua.

***

Cho đến khi không còn nhìn thấy bóng dáng của Giang Nhẫn nữa, Mạnh Thính mới quay người lại.

Có một dì đứng gần đó cười ha hả nói: “Cô bé, là bạn trai phải không, tuổi trẻ thật tốt nha.”

Mạnh Thính đỏ mặt, gật đầu cười một cái.

Lúc cô về đến nhà, vừa đúng lúc chạm mặt Thư Dương đang định ra ngoài.

Thư Dương đang thay giày, lên tiếng giải thích: “Thư Lan vẫn chưa về nhà.”

Trường trung học Lợi Tài luôn tan học sớm khoảng mười đến hai mươi phút, vậy nên không có khả năng giờ này rồi mà Thư Lan vẫn còn chưa về nhà. Mạnh Thính tránh đường cho cậu, Thư Dương lấy áo khoác rồi đi ra ngoài.

Mạnh Thính liếc nhìn bộ dạng vội vàng của thiếu niên, không biết nói gì.

Đời trước chính là như vậy, Thư Lan luôn về nhà muộn, cô sợ Thư ba ba sẽ mắng Thư Lan nên còn sốt ruột đi tìm cô ta còn hơn cả Thư Dương. Đời này Mạnh Thính sẽ không còn làm chuyện như vậy, nhưng cô cũng không có lý do gì mà ngăn cản Thư Dương đi tìm cả.

Dù gì thì Thư Dương cũng vẫn là anh trai ruột của Thư Lan.

Thư Dương vừa mới ra ngoài không được bao lâu, quay về liền gặp ngay Thư Lan đã trở về.

Thư Lan đi yêu đương xong rồi quay về, còn mang theo một cái túi.

Thư Dương liền ngay lập tức nổi nóng: “Đã muộn vậy rồi, anh còn nghĩ em không biết đường quay

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-vuong-sung-ai-co-vo-mu/3775346/chuong-60.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.