“Mạnh Thính đã là bạn gái của tao rồi.”
***
Nụ hôn ấy như chuồn chuồn đạp nước, cũng tựa như cơn gió nhè nhẹ thổi qua mặt, đến mức nếu không cẩn thận cảm nhận thì sẽ không hề hay biết, có khi còn cho là ảo giác nữa. Nhưng đôi môi Mạnh Thính mang theo sự ấm áp không thuộc về buổi đêm như thế này, khi cô đến gần sẽ mang theo một mùi hương dịu dàng và êm ái của thiếu nữ.
Trong một đêm mùa hè như thế này thì cho dù có gặp phải ảo giác đi chăng nữa thì cũng đã đủ để khiến cho trái tim mất đi tự chủ.
Huống chi đó cũng không phải là ảo giác.
Vốn dĩ bước chân của Giang Nhẫn đi rất vững vàng, song lại đột nhiên dừng lại.
Mạnh Thính buông hai tay vòng qua cổ anh ra, nhẹ nhàng che khuất đi gương mặt của mình.
Bàn tay nhỏ bé của cô hơi lạnh, càng trái ngược với khuôn mặt như thiêu đốt của cô lúc này.
Cô cảm nhận được nhịp đập trái tim của anh, mạnh mẽ và dồn dập, truyền từ trái tim anh sang người cô.
Tại sao cô có ý nghĩ muốn hôn anh vậy? Đã vậy còn hôn thật nữa chứ.
Ngay giờ phút này đây Mạnh Thính không dám nhìn mặt Giang Nhẫn.
Giang Nhẫn ngừng lại thật lâu, ngoại trừ tiếng tim đập mạnh mẽ để cô nghe thấy được kia thì dường như không hề có lấy một chút phản ứng nào.
Sau đó anh làm như không có gì tiếp tục bước đi.
Có điều những bước đi lộn xộn rối loạn đã bán đứng tâm tình anh lúc này.
Anh đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-vuong-sung-ai-co-vo-mu/3775342/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.