Ngắt điện thoại, Tạ Thanh quay mặt về phía ngoài cửa sổ, nhìn chằm chằm núi non trùng điệp, hít sâu một cái.
Lục Thành hơi châm chước, hỏi: “Nhất Sinh Thư gửi thưởng một trăm vạn?”
“Ừ.” Cô không có quay lại, miệng lưỡi đông cứng, “Phiền chết được.”
Hắn không chỉ gửi thưởng, còn chia sẻ trên Weibo, tuy rằng không phải chia sẻ mang tính cá nhân chỉ theo khuôn mẫu, nhưng lấy danh tiếng của hắn, có thể tưởng tượng sẽ gây sốc.
Cho dù là trong vòng tác giả hay độc giả, khẳng định đều suy đoán chuyện này rốt cuộc là thế nào --- là một kế hoạch marketing được lên kế hoạch tỉ mỉ hay hai người có gì đó ở phương diện cá nhân.
Bất luận là loại nào, cô đều không muốn.
Tuy rằng cái trước không ảnh hưởng đến toàn cục, cái sau nếu cô làm như mắt điếc tai ngỏ liền không có gì, nhưng cái làm cô chán ghét đó là bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió.
Cái này cùng với cách Lục Thành làm marketing cho cô rất khác nhau. Cách thức làm marketing của Lục Thành tuy hoa hòe lòe loẹt, nhưng vẫn luôn đặt trọng tâm ở chất lượng và nội dung của tác phẩm, mặc dù sử dụng cái danh hiệu “Kẻ thần bí của Văn hóa Thành Thư” làm cho mọi người nghị luận, nhưng chỉ mang tính chất phụ trợ, như cũ mọi thứ đều tập trung vào tác phẩm.
Nhất Sinh Thư làm như vậy, lại không hề liên quan đến tác phẩm của cô, sẽ làm cho mọi người tập trung vào mức thu nhập cùng với vấn đề tình cảm mà thảo luận.
Tạ Thanh chán ghét loại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-van-dong-thu-tinh/534611/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.