— Trong tình yêu, có những người cứ thích mập mờ giấu giếm, mà có một số người thì chỉ muốn rõ ràng một câu. —
﹋﹋﹋﹋
Trong WC không có ai, cho nên mỗi câu đều nghe được rành mạch, lúc lớn giọng rống to còn cảm thấy như nghe được tiếng vang.
WC này. Lần đầu tiên cậu gặp Tiểu Sách chính là ở nơi này.
Khi đó cậu đỏ mặt, hồ đồ tông vào ngực Tiểu Sách, tay nắm chặt lấy áo thun của hắn, sửng sốt hồi lâu mới buông ra.
Đã qua lâu như vậy rồi, nhưng vẫn chẳng hề thay đổi. Căn bản là chẳng có gì thay đổi.
Tăng Thác nhìn Gia Y trước mắt mà có chút hoảng hốt, “Sách” một tiếng, sau đó thấp giọng nói tiếp: “Phó Gia Y, rốt cuộc có chuyện gì, nguyên nhân là sao, cậu nói kĩ càng ra đi.” Vẫn như trước không chút khách khí, nhưng ngữ điệu hiển nhiên đã mềm mỏng hơn nhiều.
Gia Y đứng trước mặt hắn không nói một tiếng, hai tay tức giận siết chặt.
Tại sao.
Anh hỏi em tại sao.
Nén những giọt nước mắt yếu đuối vào trong, “Anh có phải vẫn không bỏ cậu ta được hay không ?”
“Cậu nói gì ?”
“Tôi hỏi anh anh có phải còn thích cậu ta hay không, hỏi anh có phải không bỏ cậu ta được hay không a ! ?”
Tựa hồ cuối cùng đã hiểu Gia Y đang nói cái gì, Tăng Thác hít một hơi, “Không có.”
“Đừng dóc.” Người trước mắt oán hận nói.
Tăng Thác bị cậu nói mà sốt sắng, “Cậu rốt cuộc muốn nói cái gì ?”
Sự không kiên nhẫn vào thời khắc này càng bị phóng đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-tram-sau-lam-kim-dieu-nhat/1400711/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.