CÓ SPOIL NHẸ "Không phải ta muốn xông loạn. Ngươi không ở khách điếm cho nên không nhìn thấy, chưởng quầy của khách điếm kia nhiệt tình hiếu khách, đánh một trận rất lớn." Tiêu Phục Huyên nhìn qua: "Đánh một trận gì?" Ma đầu suy nghĩ, bắt đầu mù quáng cáo trạng: "Hắn mang theo một thi nhân không biết bị ngâm bao lâu rồi, đêm hôm khuya khoắc không ngủ được lại ngồi bên mép giường của ta. Nửa đêm ta bừng tỉnh quay đầu nhìn thấy thứ đồ vật như vậy, đúng thật là...... làm ta sợ hết hồn." Tiêu Phục Huyên: "......" Biểu tình của Thiên Túc thượng tiên bắt đầu một lời khó nói hết. Hắn giật giật môi, dưới ánh mắt ra hiệu của ma đầu không cam tâm tình nguyện mà mở miệng, cho hắn một câu dẫn: "Sau đó?" Ma đầu vô cùng hài lòng, tiếp tục nói: "Sau đó lại nổi lên một ít xung đột nhỏ, dẫn người của Phong gia tới. Bọn họ đi lên lập tức tặng cho ta một mảnh tro giấy, nói là bùa thăm dò tà ma, cái thứ đồ lung tung rối loạn gì đó, làm cho khắp người ta đều là –––– " Trong lời hắn nói mang theo một chút tức giận, cúi đầu phủi phủi y phục, thật sự phủi ra một ít tro giấy còn sót lại. Đầu ngón tay hắn dính một ít tro tàn, vướn tới: "Nhìn xem." Thiên Túc thượng tiên liếc ngón tay kia của hắn, sau một lúc lâu "ừm" một tiếng, tỏ vẻ đã nhìn thấy. Toàn thân ma đầu không hề có vết thương, đương nhiên không có khả năng chịu thiệt thòi gì, nhưng hắn không chịu nổi đôi mắt kia nhìn hắn như vậy. Hắn im lặng một lát, vẫn hỏi một câu: "Động thủ sao?" Ô Hành Tuyết nói: "Bọn họ động kiếm." Tiêu Phục Huyên: "......" ____________ FWhales: Nếu mà web reup cướp chương đó rồi, sau đó tui cập nhật nội dung chương vậy bên đó có vô cướp lần nữa không mọi người T.T
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]