Ninh Hoài Sam và cụt tay đúng hẹn chờ bên sơn đạo ngoại thành.
Trước khí lên xe, Y Ngô Sinh vén mành lên nhìn qua phía xa xa.
Bên ngoài tuyết quá lớn, không thấy rõ mặt, chỉ thấy hình dáng. Hai thuộc hạ kia có một tên cực kỳ nhỏ gầy ốm yếu, nhìn thoáng qua giống như thiếu niên mười bốn mười lăm tuổi.
Tiểu hài nhi sao?
Y Ngô Sinh lắc đầu, khẽ thở dài trong lòng: "Thời buổi này, người tuổi còn nhỏ đã nhập tà ma đúng là không ít, thật đáng giận đáng buồn."
Hắn đã từng gặp qua chuyện này, nhất thời mềm lòng không xuống tay giết chết.
"Tiên sinh vì sao lại lắc đầu?" – Ô Hành Tuyết hỏi. Giọng hắn dễ nghe, nói như vậy không khác gì công tử nhà giàu bình thường.
Nhưng chính là nghe đến lòng người hoảng sợ, có thể là âm cuối quá nhẹ.
Y Ngô Sinh lập tức kéo mành xuống.
Hắn cầm giấy, đang muốn trả lời, mành cửa đã bị xốc lên, gió tuyết "ù ù" ùa vào.
"Thành chủ, bọn ta đã đợi cả buổi!" – Ninh Hoài Sam đi đầu bước lên, vừa gọi Ô Hành Tuyết xong đã thấy Y Ngô Sinh, sắc mặt nháy mắt xanh mét, "Sao lại là ngươi!"
Y Ngô Sinh sửng sốt một chút.
"Phản ứng này." – Ô Hành Tuyết nhìn lướt qua: "Hai ngươi quen biết nhau?"
"A." – Ninh Hoài Sam cười lạnh một tiếng, âm dương quái khí nói: "Ta người của Chiếu Dạ thành, ở đâu sánh kịp quen biết được loại danh môn chính phái như hắn. Chỉ là rất nhiều năm trước phúc tinh cao chiếu, tình cờ gặp qua một lần."
Y Ngô Sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-tram-nam-chang-gap-thuong-tien/262441/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.