Trong mắt chúng đệ tử Hoa gia, gia chủ Hoa Chiếu Đình đã thật lâu rồi không động qua kiếm của mình.
Sau cái chết của Tiên Đô, vài vị tiên môn đến gần với phi thăng nhất liền trở thành những người tối cao trên nhân gian, không ai có thể địch lại.
Tuy rằng mấy năm nay tà ma hoành hành, ngày càng càn rỡ không cố kỵ. Nhưng mỗi lần tiêu diệt tà ma, đều là tập hợp sức lực của các môn phái, tình huống chân chính cần Hoa Chiếu Đình nghiêm túc xuất kiếm lại rất ít.
Một lần cuối cùng là lâu thật lâu thật lâu trước kia ở Gia Minh hoang dã. Hoa gia và người ở Chiếu Dạ thành oan gia ngõ hẹp. Hắc Bồ Tát kia không biết muốn giúp thành chủ Ô Hành Tuyết lo liệu cái tai hoạ gì, bị Hoa Chiếu Đình một kiếm ngăn lại.
Hoa Chiếu Đình lấy kiếm nhập đạo, tuy rằng ngày thường nói chuyện nho nhã lễ độ, khách sáo khoan dung, nhưng đó chỉ là bởi vì ngồi ở địa vị gia chủ quá lâu, cả ngày tham gia sự vụ và giao thiệp với các môn phái mà dưỡng ra tính tình như vậy.
Phàm là người từng thấy hắn xuất chiêu đều biết, đường kiếm của hắn, tự nhiên mang theo một luồng áp bức sảng khoái hào cùng khí phách thẳng thắng lại dai dẳng.
Trong vài vị gần như phi thăng kia hắn có lẽ không phải lợi hại nhất, nhưng hắn đúng là cực kỳ không dễ chọc.
Mà lúc này, khoảnh khắc kiếm quan kim sắc xuyên thấu tầng mây mà đến, chúng đệ tử Hoa gia đều nghe thấy tiếng kim thạch kêu vang, vang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-tram-nam-chang-gap-thuong-tien/262438/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.