Không biết qua bao lâu sau, Chu Vọng Trác cuối cùng cũng có hồi âm. 
Chỉ có mỗi chữ “ừ” nhạt thếch. 
Tạ Tử An nhìn đăm đăm chữ “ừ” trên màn hình, xoa xoa cằm. 
Này là biết gã không thích Khúc Úc Sơn rồi đúng chứ? Giờ mà giải thích thêm khéo lại thành lạy ông tôi ở bụi này, thôi, cứ vậy đi. 
Thế nên Tạ Tử An không trả lời lại nữa. 
———— 
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, nhoắng một cái đã đến Tết Nguyên Đán. 
Tết năm ngoái Thôi Nịnh cũng ăn Tết ở biệt thự nhà họ Khúc, và năm nay cũng vậy. Văn phòng của Lâm Chí Minh được nghỉ Tết bắt đầu từ hôm hai chín, và Thôi Nịnh cuối cùng cũng có một ngày nghỉ được gọi là trọn vẹn. Khoảng thời gian này Thôi Nịnh cứ mải xoay vòng liên tùng tục trong guồng quay công việc, chưa biết mùi được nghỉ nó là thế nào. 
Đêm hai chín Tết, cậu đi ngủ rất sớm, sáng sau dậy thì thấy Khúc Úc Sơn vẫn đang ngủ say bên mình. Thôi Nịnh thức dậy với tâm trạng cực tốt, vào bếp làm một bữa sáng thịnh soạn đã lâu chưa làm, sau rồi vào đánh thức người đẹp đang say ngủ của mình. 
Rặng mi dài của Khúc Úc Sơn khẽ chớp động, mở he hé mắt, con ngươi xanh biếc đẹp như ngọc, rực rỡ đón ánh ban mai. 
“Mấy giờ rồi?” Khúc Úc Sơn mơ hồ hỏi, hắn còn chưa tỉnh hẳn. 
“Chín giờ rồi, dậy ăn sáng đi, không phải lát nữa còn đi siêu thị mua đồ rồi về biệt thự sao?” Ngón tay Thôi Nịnh nhẹ nhàng lướt qua má Khúc Úc Sơn, gò má 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-tong-ngay-nao-cung-ep-chim-hoang-yen-hoc-tap/1741048/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.