Khúc Úc Sơn bị đẩy liên tiếp hai lần, môi lập tức mím chặt, hiển nhiên lại thành dáng vẻ tủi thân. Rượu khiến khả năng suy nghĩ của hắn tạm chào hắn mà đi rồi, giờ làm việc là chỉ dựa theo ý thích thôi.
Thấy tủi thân sẽ tủi thân, mà muốn khóc thì sẽ khóc.
Thôi Nịnh thấy thế bèn duỗi tay vuốt ve gáy Khúc Úc Sơn, như để dỗ dành, và cũng như bản năng của động vật — khi con thú đực cắn vào cổ thú cái của mình.
“Em là ai?” Cậu hỏi lại lần nữa.
Bấy giờ cậu đã nghe thấy câu trả lời khiến cậu cực kỳ hài lòng.
“Thôi Nịnh.”
Ngay khi giọng Khúc Úc Sơn cất lên, đôi môi đã bị người khác chặn lại. Bảo nó là một nụ hôn cũng không đúng lắm, bởi người hôn hắn như muốn nuốt sống hắn ấy. Khúc Úc Sơn vốn đang ngốc bởi men rượu cũng đã nhận thấy điều không ổn, bèn gắng sức quay mặt đi, lời van xin mơ hồ tràn ra từ hai cánh môi khép hờ.
Hắn nói xin đừng ăn thịt tôi.
Đầu óc Khúc Úc Sơn bắt đầu hỗn loạn, cho rằng người trước mặt không phải Thôi Ninh, mà là quái thú mà mình gặp phải. Bây giờ con quái thú này đã quặp được hắn và đang muốn ăn thịt hắn.
Ahuhu quái thú thật là đáng sợ, không chỉ ăn môi hắn mà còn cắn cả tai hắn nữa. Hắn giơ tay che miệng quái thú, nhưng đến cả ngón tay hắn cũng bị con quái thú này ngậm lấy rồi cắn một phát.
Khiếp hồn, đến cả tay người ta mà cũng ăn cho được, ghê quá huhu.
Khúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-tong-ngay-nao-cung-ep-chim-hoang-yen-hoc-tap/1741037/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.