Vẫn là ngôi Trường quen thuộc ấy, ngôi Trường chứa những niềm vui và nổi buồn. Bước vào thật khiến ta cảm giác hoài niệm, cậu cứ bước men theo từng ngã đường rồi di chuyển tới kí túc xá. Vừa đến đã thấy Hoan Khiết Trung đứng chặn ở cửa phòng của cậu, trong tay cầm một bông hồng. Vì giờ này đã tối nên kí túc xá im lặng, không một bóng người. Thấy cậu đang đi tới Hoan Khiết Trung đờ người nhìn cậu một lúc. 
Vũ Mặc cậu ta hình như khác trước? 
Quả thật là vậy, lúc trước cậu là người luôn tự ti về vẻ bề ngoài của mình nên thường đóng một cái kính gọng to lên và tóc che phủ cả nửa khuôn mặt nên ít ai có thể nhìn từ toàn vẹn khuôn mặt của cậu. Bây giờ cậu đã có thể ngẩng cao đầu và bỏ Đi cái gọng kính kia, phần tóc mái quá dài cũng đã được cậu vuốt ngược lên. 
- ''Vũ Mặc là em đúng không?'' Hắn không nói không rằng chạy tới nắm chặt lấy bả vai của cậu. 
- ''Không, lộn người rồi.'' Cậu chẳng buồn mà đẩy hắn ra một bên rồi bước vào phòng nhưng chưa Đi được mấy bước đã bị hắn kéo lại. 
- '' Vũ mặc, à không... Mặc Mặc, là anh sai rồi, anh không nên trách em ngoại tình, em xem lần trước em rất thích hoa hồng nên anh đã mua để xin lỗi em.'' Hắn nói với giọng như la làng Lên cho cả cái kí túc xá nghe. 
Dĩ nhiên những con người hóng chuyện khi nghe tới hai từ 'ngoại tình' đã nhanh chóng chạy ra hóng chuyện. 
- ''Nghe gì chưa, hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-tong-cung-chieu-lay-tieu-to-tong/273740/chuong-3.html