[(Ngân hàng Quang An)] Xin chào bà Tống Mịch, thẻ ngân hàng cá nhân của bà đã quá hạn hai ngày rồi, tổng số nợ là 156532.09 tệ, mong bà nhanh chóng hoàn nợ.]
Lúc nhận được tin nhắn này, Tống Mịch vừa dứt cơn ho dữ dội, lọ thuốc trị ho rẻ tiền trên tay vẫn còn chưa mở nắp.
Sau khi cầm điện thoại xem xong, Tống Mịch ấn nút khóa màn hình, rồi đặt điện thoại lên trên mặt bàn.
Tống Mịch không khỏi thở dài một hơi, mở lọ thuốc ho ra, rót vào chai có chia vạch, chưa kịp uống thì nghe thấy có người gọi cô.
“Tống Mịch, tổng biên tập tìm cô!”
Gọi lúc này?
Sắp tan làm rồi mới gọi chắc chắn là không có chuyện gì tốt rồi.
Tống Mịch vội đứng lên, không cẩn thận làm đổ lọ thuốc, chất lỏng sền sệt màu nâu đen chảy ra tứ tung, đổ lên cả tài liệu, quần áo, mặt bàn, bảng tên đeo trước ngực.
Không kịp thu dọn cẩn thận, Tống Mịch chỉ đành rút ra vài tờ giấy ăn, vừa lau sạch bảng tên, vừa đi về phía phòng làm việc của tổng biên tập.
Theo động tác lau của cô, chữ màu đen trên bảng tên trở nên rõ ràng hơn:
Nhà xuất bản Bạch Nhật. Biên tập viên: Tống Mịch.
Tống Mịch nắm cục giấy ăn trong tay, đẩy cửa bước vào phòng tổng biên tập.
Tổng biên tập Khưu Đan đang chăm chú nhìn màn hình máy tính không chớp mắt, nói: “Sau khi xem tất cả những chủ đề được trình lên, tôi thấy của cô không được cái nào cả.”
“Hả?”
Nghe thấy giọng điệu có chút ngạc nhiên của Tống Mịch, Khưu Đan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-tong-bao-toi-ngoi-khoc-tren-bentley/247304/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.