(Mỗi ngày biểu diễn hộc máu ba thước) 
Editor: Mòi 
꧁LẠC CẨU TEAM꧂ 
______________________________ 
Ngô Túy chỉ biết Mục gia có tiền, nhưng không nghĩ tới Mục gia lại lắm tiền như thế! 
Cho dù gây ầm ĩ ở trung tâm thương mại nhưng tổng giám đốc còn phải nghiêng mình xin lỗi, cố gắng xoa dịu hai người. Chưa nói việc đưa họ đến phòng tiếp khách quý mời ăn bánh uống trà, trước khi về còn tặng thêm quà! 
Khi về biệt thự, Ngô Túy nhìn Nghiêm Nghiên thản nhiên uống sữa chua, lập tức cảm thấy niềm xúc động khi ôm đùi hàng hiệu. 
Người Mục gia đều có thói quen ngủ trưa, Ngô Túy lên lầu nhìn từng món quần áo đắt tiền, quả thực không nỡ mặc tới dị thế làm việc. 
Sau khi lén lút ra khỏi biệt thự, việc đầu tiên anh làm chính là đến chợ buôn quần áo, mua mấy bộ đồ cho Lâm Phong. 
Mặc dù Lâm Phong đã mười sáu tuổi nhưng vì suy dinh dưỡng lâu, cậu còn chưa cao bằng đứa trẻ mười hai mười ba tuổi ở đây. 
Tính đến việc Lâm Phong còn phải thường xuyên làm ruộng, Ngô Túy chọn hai bộ đồ lao động cho trẻ em, đồng phục màu xanh lá cây, trên dưới sáu cái túi, nhìn cũng rất hợp mode. 
"Bộ này mặc vào rất bền, không bị xù vải, giặt không co lại. Trẻ con có lăn lộn cỡ nào cũng không mất dáng." Chủ tiệm thấy Ngô Túy mua nhiều nên ân cần chào hàng. 
"Một bộ bao nhiêu tiền?" Ngô Túy sờ sờ xem vải, đúng là rất dày. 
"Tám mươi tệ." Chủ tiệm báo ra một con số. 
"Một bộ bốn mươi, tôi mua hai bộ." 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-tong-anh-co-rat-nhieu-dau-cham-hoi-phai-khong/1111790/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.