(Có thể tùy tiện quẹt sao?)
Editor: Mòi
꧁LẠC CẨU TEAM꧂
______________________________
Ngô Túy khẽ thở dài, dù giờ không còn nhớ rõ nội dung nhưng vẫn ấn tượng Ngô Hồng Vĩ là một lão già không biết xấu hổ, chỉ biết toàn tâm toàn ý lo cho ả Tiết kia và đứa con riêng Ngô Khinh Vũ.
Nhưng Ngô Túy Túy hết lần này tới lần khác tha thứ, cho ông ta cơ hội. Tất nhiên lần nào ông ta cũng khiến cô phải thất vọng.
Nếu như để Ngô Túy xử lý, còn lâu mới có chuyện mềm lòng bỏ qua, chưa quậy chết lão già chết tiệt đó là may lắm rồi.
"Túy Túy." Nghiêm Nghiên thấy sắc mặt anh không tốt, ngữ điệu dịu dàng hơn rất nhiều, "Con yên tâm, giờ con đã là người của Mục gia ta, bất kể thế nào nhà ta cũng sẽ bảo vệ con."
"Cảm ơn bác gái." Ngô Túy cảm tạ thật tâm, gia đình này quả thực rất ấm áp.
"Túy Túy đừng lo lắng." Bà cụ kéo tay anh, hiền từ an ủi, "Đã là của con, trước sau gì cũng sẽ là của con. Họ có giở trò gì nữa cũng không cướp nổi."
"Bà nội thật tốt." Ngô Túy ngoan ngoãn đúng lúc, miệng ngọt như mật khiến bà nghe vào mát lòng mát dạ.
Nghĩ lại thì trước đó không phải là Ngô Túy Túy không được Mục gia giúp đỡ. Nhưng mỗi khi Mục gia ra tay ép Ngô Hồng Vĩ đến đường cùng, lão sẽ tới kể lể cầu xin Ngô Túy Túy. Dù sao cũng là cha ruột, cô không đành lòng lại đi cầu xin Mục Thượng Hành, đúng là không có chính kiến.
Cứ như vậy vài lần,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-tong-anh-co-rat-nhieu-dau-cham-hoi-phai-khong/1111788/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.