*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Mòi
꧁LẠC CẨU TEAM꧂
______________________________
Ngô Túy nhìn cái búa trong tay Tào Lâm Lương, cố gắng kiềm chế khóe môi đang muốn nhếch lên.
*Tào Lâm Lương [cáolínliáng] đọc na ná đmm [cǎonǐniáng] =))
"Đa tạ Tả hộ pháp ra tay tương trợ." Ngô Túy học cách nói trong tiểu thuyết võ hiệp, nghiêm trang cảm ơn, "Liệu Tào huynh có thể tới nhà ta một chút không?"
"Ta chưa chặt đủ số củi sơn chủ dặn dò." Tào Lâm Lương quan sát Ngô Túy một phen, không quan tâm phất phất tay, "Các ngươi mau trở về đi, đừng ở lại đây nữa."
"Ân cứu mạng, không thể không báo." Ngô Túy từ vòng ngọc lấy ra hộp cơm Lý quản gia đã chuẩn bị, mở nắp cài ra, "Có chút tâm ý, mong Tả hộ pháp đừng chê."
"Vạn Môn Sơn mỗi ngày có một bữa ăn, ta không lấy thức ăn của người thuê." Hắn trừng mắt cự tuyệt, phần lớn người ở đây là cùng đường mới phải thuê linh điền, ai nấy cũng đều kéo dài hơi tàn, sao có thể dư thức ăn cho người khác.
Ngô Túy mở nắp hộp cơm, mùi thức ăn bay lên, Tào Lâm Lương và Lâm Phong đều không nhịn được nuốt nước miếng.
"Chỉ là mấy miếng thịt xông khói, hai quả trứng chiên với salad và cháo hải sâm thôi." Anh đưa hộp cơm qua hướng Tào Lâm Lương để đối phương thấy rõ màu sắc bắt mắt của trứng ốp la và thịt.
"Cảm ơn." Tào Lâm Lương giắt búa về bên hông, lau lau tay, cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-tong-anh-co-rat-nhieu-dau-cham-hoi-phai-khong/1111785/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.