Tôi tên Kim Kim Tiền, còn được gọi là Kim Kim. Tên thân mật do ông nội đặt là Kim Nguyên Bảo (đĩnh vàng thời xưa). Biệt danh Báo vàng là do bạn thân Minh Châu đặt cho.
Ba tôi là người đại danh đỉnh đỉnh giàu nhất ở thành phố này: Kim Triệu; mẹ tôi là người đẹp trong giới tư pháp: Tiền Mỹ.
Theo lý thuyết, tôi sinh ra là ngậm thìa vàng, nhưng mà con nhà giàu như tôi có phần hơi thảm.
Từ ba tuổi đến tám tuổi, tôi bị bảo mẫu ngược đãi suốt thời gian dài. Mấy năm đó ba tôi bận đến mức không về nhà, sự nghiệp của mẹ đang trên đà thăng tiến, bên cạnh tôi chỉ có bảo mẫu.
Nói thế nào nhỉ, có lẽ vì thiếu thốn tình thương và cảm giác an toàn nên tôi đã thật sự xem bảo mẫu như người thân.
Tôi thật sự thích dì bảo mẫu. Người dì ấy luôn thơm thơm, lúc ôm tôi ngủ sẽ nhẹ nhàng gọi tôi là Tiểu Nguyên Bảo.
“Tiểu Nguyên Bảo thích dì lắm đúng không? Vậy dì sẽ luôn ở bên con được không?
“Tiểu Nguyên Bảo phải nghe lời dì, nếu không dì sẽ rời đi. Đến lúc đó con không có ba mẹ ở bên, cũng không có dì, rất cô độc đó.”
“Tiểu Nguyên Bảo, dì mặc quần áo của mẹ con có đẹp không?”
“Tiểu Nguyên Bảo, có người bạn rủ con đi chơi, dì từ chối giúp con rồi, ở nhà dì chơi với con.”
Mấy năm đi mẫu giáo, tôi không có lấy một người bạn, không có bất kỳ mối quan hệ xã giao nào.
Lúc tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-toi-la-nguoi-giau-that/2944465/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.