Bầu trời trong xanh của ngày hôm qua nhưng lại không thể kéo dài đến hôm nay, có lẽ hiện giờ nó cũng giống như tâm tình Thụ Thanh vậy —- ảm đạm âm u, hắn cũng không thích nhậm chức làm quan, chỉ muốn bình thản mà sống một cuộc sống giản đơn, nếu không phải Triệu gia đã có nhiều thế hệ làm quan, cộng thêm lời nhắc nhở của gia phụ trước khi ly thế, hắn cũng sẽ không đi thi đậu Trạng nguyên – cái danh đối với hắn không hề có chút ý nghĩa kia.
“Triệu đại nhân, mời qua bên này.” Tiểu Đức Tử dẫn đường cho Thụ Thanh, thái độ cung kính khiến Thụ Thanh rất không quen, đối phương là thái giám tổng quản, từ nhỏ đã thị hầu ở bên Hoàng Thượng, lần này lại đến giúp hắn an bài chỗ ở của chức quan nhị phẩm hắn vừa mới nhận, ơn trạch ngoài ý muốn bậc này lại khiến Thụ Thanh vô cùng không thoải mái, trong lòng cũng bắt đầu trách cái tên Hồi Vân kia đã giới thiệu hắn tới đây, nếu không phải vị quý thân vương Hồi Vân kia mấy hôm trước vừa mới rời kinh đi làm việc, còn chưa về, hắn nhất định phải tới quý phủ của đối phương hỏi nguyên do cho rõ.
Nhìn ra sắc mặt đại nhân có chút không thích hợp, Tiểu Đức Tử khom lưng thân thiết hỏi: “Triệu đại nhân, ngài không thoải mái sao?”
“Không có, ta rất khỏe.” Thụ Thanh ảm đạm khẽ nhếch khóe miệng, cũng đem vẻ xấu hổ giấu sau nụ cười.
Dường như rất hiểu ý, Tiểu Đức Tử hợp thời chuyển đề tài: “Không biết Triệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-tinh-thu-ai/2471275/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.