Tựa vào lồng ngực Hoằng Nhưng, trong đầu Thụ Thanh chỉ còn là một mảnh hỗn loạn, cho đến khi cảm thấy phía sau có một bàn tay ấm áp nhẹ nhàng đỡ lấy, hắn mới ngẩng đầu nhìn về phía Hoằng Nhưng đang mang đầy mặt ôn nhu.
Đối diện với cặp mắt hàm chứa ngẩn ngơ vô thố kia, Hoằng Nhưng than nhẹ: “Ta tôn trọng quyết định của ngươi.” Dứt lời, liền đem mối thâm tình ẩn sâu không thể nói hết của mình, hóa thành một nụ hôn khẽ, chậm rãi dán lên trán Thụ Thanh, cuối cùng dịu dàng đem bờ môi dừng bên vành tai hắn, tiếng nói thấp thuần ấm áp cũng chậm rãi vang lên: “Ngươi chỉ cần biết, ta yêu ngươi là được rồi.”
Lời nói của Hoằng Nhưng chạm thẳng đến lòng Thụ Thanh: “Hoằng Nhưng, ta....”
Dùng ngón giữa điểm trụ môi Thụ Thanh, Hoằng Nhưng cười đến vô cùng ôn nhu: “Thụ Thanh, ta hiểu mà.” Y lại nâng tay, nhu hòa vỗ vỗ vài cái lên lưng người đang bắt đầu bất an kia: “Ngươi không cần nghĩ nhiều, ta chỉ cần biết trong lòng ngươi có ta, trong lòng ta có ngươi, vậy là đủ rồi, có rất nhiều chuyện bản thân mình đều không thể khống chế, nhất là tình cảm.”
Nhìn nụ cười mang theo vô vàn ôn nhu cùng thản nhiên của Hoằng Nhưng, khuôn mặt Thụ Thanh cũng dần dần hiện lên một chút tươi cười, hắn khẽ gật đầu: “Cám ơn ngươi, Hoằng Nhưng.”
“Chúng ta nên tới y thất.”
Trong lòng đã buông xuống được tảng đá, Thụ Thanh nở nụ cười thoải mái, gật gật đầu: “Được.”
Nhìn chằm chằm nụ cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-tinh-thu-ai/2471244/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.