Vãn Hoa nhận ra được sự nghi hoặc của chủ tử, vội lên tiếng giải thích: “Khởi bẩm chủ nhân, Chuyển Sinh Hoàn vốn là bị người ta cướp ra từ trong cung, sau đó thì thất lạc không rõ tung tích, mấy hôm trước thuộc hạ đã điều tra được viên thuốc này là do Ma Ngọc nhị lão đánh cắp, mục đích để cứu đứa con gái ruột duy nhất của bọn họ là La Thanh bị hạ độc, nhưng khi lấy về được thì đã quá muộn, sau khi sinh con xong cô ta liền phát độc chết, mà đứa trẻ mới sinh đó lúc còn ở trong cơ thể người mẹ cũng đã bị độc này ảnh hưởng. Không may, khi tới rừng Bách Mộc, Ma Ngọc nhị lão lại gặp phải cừu gia, trước khi lâm chung, bọn họ đã đem viên thuốc đó nhét vào trong bụng của đứa trẻ này....”
Không đợi nghe thuộc hạ hồi báo xong, Mộ Hàm nâng lên gương mặt lạnh lùng, quét mắt về phía bên trái: “Đi ra.”
Nghe được thanh âm cùng gương mặt lạnh như băng của Mộ Hàm, Mộ Dung Lệnh Vân nhún nhún vai, vẻ mặt vô tội nhảy xuống từ trên cây: “Biết rồi, biết rồi, đâu cần hung dữ như vậy chứ.” Âm điệu cùng vẻ bề ngoài hoàn toàn trái ngược nhau, lại làm cho người ta có một loại cảm giác phù hợp đến kỳ lạ, nhưng ánh mắt cứ nhìn chằm chằm Thụ Thanh kia, vẫn khiến Mộ Hàm cực kỳ không vui.
“Đừng nhìn ta như vậy chứ, ta chỉ ngó qua chút thôi mà, khiếp, ánh mắt lại còn lộ ra sát khí kìa, cẩn thận ta không thèm chữa cho bảo bối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-tinh-thu-ai/2471204/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.