Edit: Tiểu_tiểu
Beta: Rùa_Nhỏ_Ít_Nói
"Oa —— oa!"
Cau mày nhìn dòng nước đang chảy rào rào, Dạ Sắc hoài nghi vừa rồi mới nghe được một âm thanh ------ tiếng khóc... Hồi lâu sau lại không nghe thấy gì, dãn hàng lông mày. Tiếp tục rót nước, rọt rọt! Vừa lúc ầy được tám phần...
Rột Rột… nước trà uống vào trong miệng --- --------- khó chịu, uống vào không ra cái gì! Đây mà là trà sao…, lạnh lẽo làm cho người ta không khỏi run một cái, lông mày lần nữa nhíu lại, tay đang cầm ly trà buông ra, mở nắp bình trà được trang trí đầy tinh xảo ra. Bên trong… lá trà to lớn thành từng mảnh, vàng vàng , đã sớm biến sắc.
Mấy cái lá không phải để vài ngày rồi chứ?
Hừ! Đã nói một người không bao giờ uống trà làm sao có thể pha trà ngon!
Người đàn ông này, không uống trà Diệp còn không biết vứt sạch.
"Oa ——"
Cô khẳng định lần này không nghe lầm, lqd là tiếng khóc của trẻ con.
Còn giống như ở ngay trong căn phòng này?
Tiện tay vứt sạch nước trà sớm đã biến chất, rửa mặt đi qua đậy lại nắp bình trà tử, tiện tay lấy cái áo khoác trắng của chính mình lau đi nước đọng. Dạ Sắc nhìn khắp bốn phía căn phòng tìm kiếm chỗ phát ra âm thanh.
Đứa bé giương cái miệng nho nhỏ, oa oa… khóc, bàn tay trắng mềm mại quơ quơ như đang bay múa.
Đẩy cửa phòng ra, nhìn cảnh tượng trước mặt, nếu như cô nhớ không lầm, thì nơi này là phòng khách.
Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-tieu-ac-ma-hay-de-cha-yen/2295738/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.