*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lăng Thượng hỏi: "Cô ấy đang ở đâu?"
"Úy Nhân!" Lăng Thượng khẽ quát, sau đó nói với Lăng Viên. "Mình đi thôi."
Lăng Viên gật đầu, xoay người đi đón taxi.
"Cô ấy đang ở đâu?" Lăng Thượng đuổi theo, đột nhiên hỏi.
Lăng Viên quay đầu lại, nhưng là để hướng về phía Hoa Hồ, vì thế nên tất cả mọi người cùng nhìn nàng.
Hoa Hồ nheo mắt, uy nghiêm mở miệng. "Cô không có tư cách hỏi câu này."
Lăng Viên nghe thấy vậy bèn thở dài. "Hoa Hồ, con hiểu rõ mà, bây giờ người có tư cách nhất chính là nó."
Biểu cảm của Hoa Hồ trong nháy mắt tan vỡ.
"Đi thôi!" Úy Nhân thấp giọng an ủi, tiến đến ôm Hoa Hồ dẫn đi đón xe. Lăng Viên dùng ánh mắt thúc giục Lăng Thượng, còn Lăng Thượng thì chỉ đứng ngẩn người.
"Đứa nhỏ này... hận em như vậy..."
Lăng Thượng biết, e rằng bọn trẻ đã nghe hết đoạn chuyện xưa kia rồi. Cô cũng không để ý lắm, dẫu sao cô vẫn thường chia nó thành từng mẩu nhỏ cách quãng để kể cho Úy Nhân, nhưng cô không ngờ Úy Nhân thật sự đã tới nơi đây. Vì thế nên Lăng Thượng hơi áy náy. Sự hồi đáp của Úy Nhân đã vượt xa những gì mình từng làm cho nó, bản thân quả nhiên không thích hợp để làm mẹ.
Lăng Viên chỉ tài xế lái đến một khách sạn.
"Em nghỉ ngơi một chút đi, dù sao bây giờ nơi ấy vẫn chưa mở cửa." Lăng Viên nói với Lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-sa/1493715/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.