Phần IV. Ranh giới giữa yêu và đau.  
Nghỉ chân bên ngoài. 
Ngay cạnh con đường xưa cũ. 
Cỏ biếc thơm ngát hương 
Gió đêm nhẹ lướt tan tiếng sáo. 
Ánh chiều tà núi lấp núi. 
Trên trời cao  
Dưới biển rộng 
Tri kỉ nửa suy tàn 
Một ly rượu đục đủ thừa mừng vui. 
Đêm nay mong sao đừng mơ giấc chiêm bao 
* 
Hát cũng đã hát, rượu cũng đã uống, tưởng tượng nhiều năm sau mới gặp lại nhau là thấy không cam tâm, khó cam lòng, chẳng hề muốn xa cách. 
Đối với Lăng Thượng mà nói, tư vị ly biệt của cô hơi khác so với mọi người một chút. Dù sao cô cũng là dân địa phương, lại được lưu hiệu, ngoại trừ việc phải rời xa bạn học đã chung đụng mấy năm liền ra thì cô khó có thể hình dung mọi phiền muộn khác. 
Nhưng đấy là trước kia, Lăng Thượng từng nghĩ cô sẽ cảm thấy như vậy trong lễ tốt nghiệp. Khi ấy cô còn chưa hay biết sinh mệnh của mình sẽ có ngày vì sự tồn tại lặng yên của một người nào đó mà ảnh hưởng đến cả một đời. 
Lời thổ lộ của Vân Liệt làm nhiễu loạn tâm tình Lăng Thượng, đặc biệt là sau khi cô biết nàng đã từ chối anh trai, xong một lần nữa cô lại phải đối mặt với anh ấy. 
Cô cho rằng sẽ rất căng thẳng, bởi vì sợ thấy được dáng vẻ anh trai thương tâm nên nội tâm cô vô cùng day dứt. Song cô lại phát hiện anh mình không hề biểu lộ chút cảm xúc nào trên gương mặt, thậm chí nếu cô không biết vụ kia thì có khi sẽ chẳng nhận 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-sa/1493679/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.