Ngồi lì mãi trong phòng khách, chả biết TV đang chiếu cái gì, căn bản Vân Liệt cũng không có tâm tư để xem. Hồi lâu sau nàng mới đứng dậy, đi về phía nhà bếp.  
Vân Liệt gõ cửa nhà bếp, sau khi nghe thấy câu "Mời vào!", nàng mới đẩy cửa ra. 
Nhà bếp thực sự rất rộng, nhưng đây là lần đầu tiên Vân Liệt cảm thấy không gian nơi này quá đỗi ngột ngạt.  
"Có chuyện gì à?" Lăng Viên đang rửa rau, anh đeo tạp dề, thoạt trông cực kỳ dịu dàng. 
"Em tới giúp anh." Vân Liệt vặn vòi nước, ngửa mặt lên lập tức có thể thấy đống pháo hoa còn sót lại từ dạo trước đặt trên bệ cửa sổ. 
"Chắc hẳn em phải chăm sóc Lăng Thượng cực nhọc lắm nhỉ?" Lăng Viên chuẩn bị thái rau. 
"Không, là cậu ấy chăm sóc em." Vân Liệt lắc đầu. 
"Nó là em gái anh, anh hiểu nó mà." Lăng Viên cười ha hả. "Dạo anh còn ở đây, vẫn luôn là anh nấu nướng, anh đi rồi, không biết mỗi ngày nó ăn cái gì nữa." 
"Cậu ấy hiện tại sống tốt lắm!" Thanh âm trầm tĩnh của Vân Liệt vang lên. 
"Có em làm anh yên tâm rồi!" Lăng Viên cười, dáng vẻ anh vẫn luôn ấm áp. 
Nhìn anh cười, Vân Liệt không thể không nhớ về cái buổi tối đáng sợ kia. 
Bên ngoài đột nhiên trở nên ồn ào, có vẻ như Lăng Thượng về rồi. 
Lăng Thượng cũng không về một mình, cô dẫn theo không ít người.  
Khúc Mẫn, Vương Lộ, Thủy Kỳ, còn có Hà Thù. 
Mọi người cùng chen nhau vào, hòa lẫn với đám con nít. 
Vân Liệt đi ra, nàng thấy cả 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-sa/1493667/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.