Đêm giao thừa, tuy rằng ăn một bữa rất tốn kém, thế nhưng mọi người càng ngày càng hứng thú đối với tiết mục tối nay, đặc biệt là đám con nít, đại khái ban nãy lúc Lâm Phổ đến có kể cho chúng nghe, thành ra thỉnh thoảng lại có đứa mò sang hỏi Lăng Thượng bao giờ mới đốt pháo hoa. 
Lăng Thượng mở cửa ra quan sát, tầm tám giờ đêm liên hoan mới bắt đầu, bây giờ vẫn chưa tới lúc, song sắc trời bên ngoài đã hoàn toàn tối đen, cô bèn phất tay. "Đi đốt pháo hoa thôi." 
Toàn bộ tầng lầu trở nên nhốn nháo, Vân Liệt tự dưng liên tưởng Lăng Thượng như "ông già Noel" trong truyền thuyết của người phương Tây, ở bên cô luôn có thể vui vẻ, đôi khi lại còn được cung cấp đồ ăn vặt nữa. 
Vân Liệt từ chối lời rủ rê của Lăng Thượng, nàng quyết định phải xử lý số đồ ăn dư sau bữa tiệc sao cho thỏa đáng, rửa sạch đống bát đĩa rồi theo ra cũng chưa muộn. Bữa tiệc đêm giao thừa tuy chỉ có hai người ăn với nhau, nhưng nàng vẫn vô cùng tận tâm tận lực. Lăng Thượng đánh giá rất cao món canh trứng gà trang trí thêm hoa và đậu phụ; còn cả món rau úp thịt, do trước đây nàng được đích thân cha huấn luyện, thế nên Lăng Thượng ăn đầy một mồm dầu mỡ, căn bản đã quên hết mấy cái chuyện giảm cân giảm co; sau đó còn có gà muối tiêu, cá giấm đường,... cực kì phong phú. Trừ mấy món ăn ra, Vân Liệt có uống rượu đối thơ cùng Lăng Thượng, song rượu cũng không phải rượu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-sa/1493663/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.