Sau ngày hôm đó, bé Ni vẫn học với Ngạn Vũ bình thường, con bé cũng không còn tỏ thái độ xa cách, giống như việc xảy ra vào ngày hôm đó chỉ là ngoại lệ thôi vậy. Về vấn đề này, Ngạn Vũ không dám hỏi nhiều, mà cô nghĩ nếu cô có hỏi thì bé Ni cũng sẽ không tương tác lại với cô. Con bé không giống với những đứa trẻ khác, có đôi khi dù cố nói chuyện ngọt ngào cũng sẽ không có kết quả. Vậy nên chuyện của ngày hôm đó cô tạm gác qua một bên, để sau hẳn nói tới, có khi là vì con bé khó chịu ở điểm nào đó nên tâm tính thay đổi cũng nên, cô thật lòng không đặt nặng chuyện này lắm.
Dạy xong bài học cho ngày hôm nay, trong lúc bé Ni sắp xếp lại bút vở, Ngạn Vũ khẽ dịu giọng dặn dò con bé:
– Cô dạy con hôm nay, từ ngày mai cho đến cuối tuần cô không đến dạy được. Bài tập cô đã viết sẵn, mỗi ngày con lấy ra tự học một mình nhé.
Nghe cô nói như vậy, bé Ni liền ngước mắt lên nhìn cô, con bé không nói gì nhưng từ trong ánh mắt đen láy có thể nhìn thấy rõ được câu hỏi mà con bé muốn dành hỏi cô. Ngạn Vũ cũng không để con bé đợi lâu, cô cười cười, nói:
– Cô về thăm người thân vài hôm, đầu tuần cô lại đến dạy con học. Cô có nói với ba của con rồi, con ở nhà phải tự học nhé, cô sẽ mua quà cho con.
Bé Ni không giống lắm với những đứa trẻ khác, nghe đến được mua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-nuoi-la-chong/245521/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.