Editor: ~Sakuraky~
Beta: Tia
Nháy mắt, hai năm đã trôi qua, Trần Hiểu Quân và Trình Hiểu Quân bây giờ không cần cha mẹ đưa đón nữa, nhưng thỉnh thoảng Tần Uyển Linh tan việc sớm vẫn sẽ đến đón hai đứa trẻ. Trong hai năm này hai Hiểu Quân dường như chỉ dùng ánh mắt để trao đổi, dĩ nhiên quyền chủ động trao đổi về cơ bản cũng bị Trần Thị Hiểu Quân chiếm đoạt. Tóm lại, chỉ cần cô mất hứng, mặc kệ nguyên nhân có phải do Trình Hiểu Quân hay không, chỉ cần nhìn thấy cậu xuất hiện trước mắt là sẽ trút giận lên người cậu, Trần Hiểu Quân quyết liệt nhìn chằm chằm vào cậu, ai kêu cậu xuất hiện vào lúc cô không vui làm chi?
Trình Hiểu Quân dĩ nhiên còn oan uổng hơn so với Đậu Nga, hai năm qua trừ giờ tan học ra, hai người căn bản không có cơ hội gì để “trao đổi” cả, cậu đã cố gắng không chọc đến Quân Quân, cũng không làm những chuyện mà cô chán ghét rồi, nhưng cho dù tâm trạng tốt đến mấy, Quân Quân nhìn thấy cậu thì vẫn cứ trừng mắt. Trình Hiểu Quân biết Quân Quân không thích cậu, ghét cậu, không muốn thấy mặt cậu, nhưng cậu chỉ dám thừa nhận trong yên lặng, không nói lời nào cũng sẽ không trừng mắt trở lại, chỉ là tan học rồi thì lặng lẽ đi theo sau cô, chờ mẹ hoặc chú đến đón.
Buổi trưa trước khi Tần Uyển Linh đưa hai đứa trẻ đến trường, đã dặn dò buổi chiều không thể tới đón hai đứa, muốn hai người bọn họ sau khi tan học nhất định phải cùng nhau về nhà. Trải qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-nu-khiem-quan/40715/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.