2
Chuông cửa kêu kính coong.
Hồi lâu, cửa mới mở ra, Tiêu Ly giật nảy mình, cô gái tóc tai rối bời trước mặt đây là Mạch Khiết sao? Sao mà mắt sưng như cái bóng đèn thế kia?
Vừa nhìn thấy Tiêu Ly, Mạch Khiết đã cảm thấy sống mũi cay xè, tình cảm nhớ thương anh trước đây đột nhiên lại xuất hiện, Tiêu Ly vẫn luôn là người cô tin tưởng dựa dẫm nhất.
Cô chợt lao vào lòng Tiêu Ly, gọi "Anh Tiêu Ly", rồi cứ thế bật khóc.
Tiêu Ly cảm thấy hơi lúng túng, nhưng trực giác nói cho anh biết Mạch Khiết chắc chắn là gặp việc gì đó oan ức. Anh dỗ dành cô rồi đưa cô vào trong phòng, đóng cửa lại.
Ngồi trên sofa, Mạch Khiết tiếp tục gào khóc, giống như trước đây, được nằm trong vòng tay ấm áp của anh và khóc lóc kể nể nỗi oan ức của mình.
Sau những lời kể ngắt quãng của Mạch Khiết, cuối cùng Tiêu Ly cũng hiểu được, thì ra Mạch Khiết bị công ty hiểu nhầm là "nội gián", bị ép từ chức.
Cuối cùng, Mạch Khiết cũng ngừng khóc, Tiêu Ly dịu dàng lấy giấy ăn lau nước mũi cho cô.
- Tiểu Khiết, thì ra em vẫn cứ giống như trước đây, cũng chẳng thay đổi gì, vẫn yếu đuối như vậy.
Yếu đuối? Thật không ngờ Tiêu Ly lại dùng từ này để hình dung về mình! Mạch Khiết muốn nói mình không hề yếu đuối, mình nhỏ lệ không vì phải là cảm thấy bị ức hiếp mà không biết làm thế nào nên yếu đuối khóc lóc, mình chỉ cảm thấy rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-nu-hon-doi-lay-mot-doi-chong/2124068/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.