3
Mạch Khiết bị tiếng chuông cửa "kính coong, kính coong" làm cho tỉnh giấc. Cô đành phải đi dép lê ra đến cửa, nhìn ra phía bên ngoài qua mắt mèo, sắc mặt sa sầm xuống.
Cô mở cửa ra với vẻ không vui:
- Bố à, đêm qua con thức trắng, vừa mới về nhà, bây giờ vừa mới ngủ, sao bố lại đến mà không báo trước với con?
Cô thò đầu ra nhìn, nhìn thấy một anh chàng đen sì, mặt bóng nhẫy đứng sau lưng bố, thật không ngờ Lưu Bân cũng đi theo bố cô đến đây. Cô càng thấy không vui, sao bố cô tùy tiện dẫn người khác đến căn hộ độc thân của mình, rốt cuộc sợi dây thần kinh nào của ông bị lệch pha rồi?
Lưu Bân vừa nhìn thấy Mạch Khiết, ánh mắt đã chuyển từ khuôn mặt cô xuống phía dưới cho đến tận phần ngực cô mặc váy ngủ khẽ hở ra. Mạch Khiết lập tức nhận ra ngay, vội vàng quay người vào phòng ngủ luống cuống thay quần áo, khi quay trở lại phòng khách Mạch Khiết vẫn còn ngái ngủ hỏi bố:
- Hôm nay bố đến tìm con có việc gì vậy?
Bố cô nói:
- Lưu Bân hầm cho con canh vịt hầm nấm hương, bồi bổ cơ thể, con xem người ta đối xử với con tốt như vậy đấy, công việc làm ăn của cửa hàng bận như thế mà vẫn còn tự mình mang đến cho con.
Lưu Bân giơ cao cặp lồng, cố lấy lồng Mạch Khiết.
Trong lòng Mạch Khiết trào dâng sự chán ghét, cô biết ý tứ của bố:
- Không cần đâu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-nu-hon-doi-lay-mot-doi-chong/2124057/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.